Giao diện không ngừng hiện lên mấy thông báo ---
"Xin chào người chơi, chúc mừng mở khóa trạng thái nhân vật chính bệnh nặng lần đầu tiên!"
"Tình trạng hiện tại của nhân vật chính rất tệ! Thanh máu là 30%, thanh thể lực là 0%! Thậm chí không xuống được giường! Là do sau ba ngày bị nhiễm phong hàn không được nghỉ ngơi, suy nhược dẫn đến hôn mê!"
"Chú ý —— Trong phủ Ninh Vương hiện tại có mấy người hầu đúng lúc bị nhiễm bệnh dịch, bị đuổi về quê! Nếu người chơi xử lý không thỏa đáng, cực kì có khả năng khiến cho nhân vật chính cũng bị nhiễm ôn dịch trong tình trạng suy yếu!"
"Hiện tại nhân vật chính vẫn ở trạng thái an toàn! Nhưng một khi thanh sinh mệnh thấp dưới 5% sẽ tự động tiến vào tình trạng bệnh nguy kịch! Đến lúc đó sẽ không có cách nào cứu vãn!"
"Đúng rồi, người chơi có cần tìm hiểu về bệnh phong hàn cổ đại, tỉ lệ tử vong của ôn dịch không?"
"À, không..."
Trò chơi rác rưởi hiện ra bốn chữ to lớn "KHÔNG THỂ CỨU VÃN" lập tức lóe lên làm Túc Khê muốn mù luôn rồi, cô vốn dĩ cũng rất lo lắng, bị trò chơi rác rưởi làm cho như vậy, lại càng căng thẳng hơn, quả thực trái tim đập bịch bịch, sợ giây tiếp theo con trai nuôi nhiều ngày như vậy đã lăn ra chết!
Ai chẳng biết y học thời cổ đại không phát triển, chỉ bệnh phong hàn thôi cũng rất dễ dàng gây chết người!
Cô vội vàng mở tùy chọn, chạy loạn trong nhà giống như ruồi bọ không đầu, nhưng hiển nhiên, trong nhà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nuoi-lon-hoang-tu-benh-tat/1194107/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.