Không biết là vì sao, gần đây Túc Khê cực kỳ xui xẻo.
Đi đường thì suýt bị xe tông, uống nước sôi để nguội cũng có thể bị sặc.
Vậy thì cũng thôi đi.
Ba ngày trước ở trong đại hội thể thao, cô tham gia hạng mục chạy cự ly dài, khó khăn lắm mới chuẩn bị về đích để nghênh đón thời khắc vinh quang đạt lấy hạng nhất, không hiểu vì sao mà trên đường chạy có một hòn đá nhỏ, trước ánh mắt của tất cả bạn học toàn trường, cô vấp phải nó rồi ngã sấp mặt xuống đất.
Không chỉ thế, lúc đứng lên, cô còn cảm nhận được cơn đau thấu xương truyền từ mắt cá chân. Khắp người đều đổ mồ hôi lạnh, bạn cùng lớp đỡ cô khập khễnh đi đến phòng y tế. Một lúc sau mới biết được mắt cá chân phải của cô bị gãy rồi.
Bị gãy xương thì phải nghỉ ngơi một trăm ngày, Túc Khê không thể không nằm trong viện để dưỡng thương.
Bây giờ cô đang học lớp mười một, tuy Túc Khê có thân với hai người bạn ở trong lớp, nhưng bọn họ cũng không thể bỏ việc học hành ở trường để thường xuyên đến thăm cô được.
Mà cha mẹ Túc Khê càng khỏi cần phải nói, vì công việc trong nhà máy cuối năm mà bận rộn bù cả đầu, tự lo cho bản thân không xong, chỉ có thể để Túc Khê ở bệnh viện một mình, sau khi tan làm họ mới có thể đến thăm.
Túc Khê nằm một mình trên giường bệnh, cô lướt hết các app mạng xã hội một lượt, lại lấy bút dạ tô đen xì lớp băng thạch cao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nuoi-lon-hoang-tu-benh-tat/1194095/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.