Bây giờ, đến lượt các anh hiểu một chút - quy tắc của tôi.
༶•------------୨♡୧-------------•༶
Editor: Hannie
Beta: MChou, Nho
Đêm khuya người vắng.
Trong ngôi nhà rộng lớn, chỉ còn phòng sách và phòng ngủ của Thẩm Đình Dục vẫn còn sáng đèn.
Khi anh mang theo hơi lạnh từ phòng tắm trở về, Từ Thanh Nhiên đã nằm ngủ trên giường của anh. Có lẽ vì đây là lần đầu tiên ký kết khế ước, đối với cậu - người tiếp nhận, sẽ bị tiêu hao lượng lớn tinh thần, cậu ngủ khá say, thậm chí không nhận ra anh đến gần.
Ánh mắt Thẩm Đình Dục dừng lại trên người cậu, nhẹ nhàng và cẩn trọng.
Anh nghĩ, nếu vài năm trước có ai nói với anh rằng sau này sẽ có một người được anh cho phép bước vào không gian riêng tư của mình, thậm chí còn thiết lập mối quan hệ thân mật như thế này, chắc chắn anh sẽ giết chết kẻ nói ra những lời vô lý đó.
Thẩm Đình Dục tắt đèn phòng ngủ rồi quay lại phòng sách, nhấn công tắc trên tường, để kệ sách đóng lại ngăn cách hai căn phòng thông nhau.
Anh không tiếp tục làm việc bên bàn, mà cầm lấy chiếc máy liên lạc cá nhân có thiết kế hơi đặc biệt treo trên giá nhỏ, kết nối với một trong số ít danh bạ bên trong.
Thời gian kết nối kéo dài hơi lâu.
Anh đứng bên cửa sổ, ánh trăng rọi xuống đáy mắt anh như ánh bạc, lạnh lẽo như lưỡi dao.
Mười phút sau cuộc gọi mới kết nối thành công.
Đối phương trả lời, giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-noi-dien-o-tieu-thuyet-tuong-lai-nguoc-thu/3653278/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.