Editor: Sn
Từ hướng phát ra âm thanh, có một nhóm thanh niên tuổi tác tương đương với cơ thể này tụ tập lại.
Có nam có nữ, ăn mặc và cử chỉ đều khá bình thường, lịch sự, không giống thanh niên hư hỏng. Có người đeo đồng hồ danh giá trên tay, có người khoác túi xách đắt tiền trên vai, ánh mắt nhìn cậu đều không thiện chí.
Trong lúc Từ Thanh Nhiên quan sát, có một người thanh niên tay cầm ly cà phê đắc ý hỏi cậu: "Thế nào? Những tác phẩm xuất sắc của mày sau khi được bọn tao chỉnh sửa, có đẹp hơn không?"
Vừa dứt lời, mấy người lại cùng nhau cười ầm ĩ.
Hệ thống không nhịn được bực bội lên tiếng: "Hóa ra là do bọn họ làm hỏng đồ của nguyên chủ!"
Từ Thanh Nhiên thầm nghĩ, vừa hay, đỡ tốn sức đi tìm.
Cậu đặt chiếc hộp đang ôm trong lòng xuống cột trước cửa trường, sau đó lại từ từ bước xuống cầu thang, tiến về phía đám người và hỏi: "Cái 'không đứng đắn' mà các người nói, là ý nói tao hay Từ Thanh An?"
Khi nghe cậu nhắc đến Từ Thanh An, họ càng thêm ác ý với cậu.
Anh chàng giọng ồm ồm trực tiếp đáp trả: "Từ Thanh An nào có giống mày hả, dấu ấn linh hồn trực tiếp hóa hiện trên tay? Dấu ấn mọc ở chỗ lộ liễu và dễ chạm vào như vậy, chẳng phải là cố ý muốn câu dẫn người ta sao?"
"Tiếc là, anh Lục Thành sáng suốt lắm, không bị vẻ ngoài xinh đẹp của mày lừa gạt."
"Thật sao?" Từ Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-noi-dien-o-tieu-thuyet-tuong-lai-nguoc-thu/3499769/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.