Editor + Beta: Sn ( Truyện chỉ được đăng tại wattpad @pod1803 và wordpress Paradise of Danmei)
Hồng Thành, khu 13 phía nam.
Mây đen dày đặc, mưa nhỏ tí tách.
Khu nhà ở và nhà máy bỏ hoang, những con sông đầy rác thải và phế liệu, màu nâu đỏ bám trên đó sẫm màu hơn khi dính nước.
Trên sườn dốc bên bờ sông, tiếng ầm ầm từ máy phát điện tạm thời vang lên từ nhà máy bỏ hoang.
"Đừng, đừng đánh nữa....Tao sai rồi... Tao sai rồi..."
Trong nhà máy, vài thi thể nằm ngổn ngang bên cạnh những thùng sắt cao bằng người. Mặt mũi ai nấy đều bầm dập, gân cốt đứt gãy, người bị nặng nhất thậm chí mặt mày nát bét không thể nhận ra diện mạo lúc đầu.
Một thanh niên gầy gò đang nắm chặt một quả đầu giáng mạnh vào thùng sắt.
Tiếng ầm vang lên, cậu túm lấy tóc đối phương, kéo mạnh ra sau rồi lại đập xuống tấm sắt.
Cậu liên tục lặp đi lặp lại động tác với lực mạnh khiến sợi dây chuyền bạc trên cổ cũng lắc lư dữ dội.
Gã bị đánh đến bầm dập, máu chảy ròng ròng, không thể đứng vững.
Hai chân hắn run rẩy khuỵu xuống, giọng nghẹn ngào van xin thảm thiết:"....Làm ơn tha cho tôi, cậu cũng không chết mà?! Tôi, tôi hứa, sau này sẽ không đến làm phiền cậu nữa!!!"
Tay kia của Từ Thanh Nhiên vẫn nắm chặt một thanh sắt rỉ sét. Cậu lạnh lùng nhìn gã đàn ông đang quỳ gối cầu xin trước mặt, khi đối phương chuẩn bị quỳ xuống, cậu giơ cao thanh sắt và giáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-noi-dien-o-tieu-thuyet-tuong-lai-nguoc-thu/3462210/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.