Gần hai mươi hai năm sống trên đời, đến bây giờ tôi vẫn chưa đượcnghe qua câu nói nào như thế, khiến tôi ―― liên tục một tuần ngủ khôngngon. . . 
Cho dù ngủ được, cũng là mơ thấy mấy giấc mơ rối loạn. 
Lại mơ thấy Trang Tự một lần nữa. 
Thật ra không thể tính là mơ thấy anh, vì anh không trực tiếp xuất hiện trong giấc mơ của tôi. 
Tôi mơ thấy mình và Khương Duệ ở vườn hoa nhà cậu. Tôi lòng đầy niềmtin hỏi Khương Duệ: “Sao hả, có phải không tệ lắm không. Nhanh chóngdùng góc độ của nam sinh như em mà giúp chị phân tích thử xem, có phảibây giờ thổ lộ thì thành công rất lớn?” 
Khương Duệ so với tôi còn có vẻ tự tin hơn: “Đúng ra chị phải xông ra ngay từ đầu rồi. Còn cái gì mà mức độ ưa thích, chị của em mà cần đếnsao?” 
Sau đó là hình ảnh tôi hứng khởi trên đường đi tìm Trang Tự. 
Chờ đón tôi là một dòng nhiệt nóng. 
Tôi ôm chăn ngồi ở trên giường, cảm thấy vô cùng may mắn là sao lạiđến đúng lúc như thế, nếu không thì sẽ nhìn thấy cảnh tượng bị cự tuyệtđó. 
Tôi một chút cũng không muốn nhớ lại lúc đó. 
Tuy rằngkhi đó tôi không hề cảm thấy lúng túng, thậm chí không hề cảm thấy nản lòng, vô cùng tin tưởng mà lập tức chuẩn bị cho lần tác chiếntiếp theo. 
Thật sự xấu hổ và nản lòng là khi biết được quan hệ giữa Dung Dung và anh, là khi gửi đi tin nhắn xin lỗi nhưng không nhận được hồi âm, làkhi thấy ánh mắt lạnh lùng của anh nhìn tôi bị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nhu-anh-duong-ruc-ro/1266827/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.