Tôi chỉ ở lại nhà cậu một đêm rồi quay về đại học A, vì luận văn của tôi có khả năng sẽ không kịp hoàn thành. 
Đề tài cho luận văn tốt nghiệp của tôi là 《 Phân tích các thế lựcđộc quyền trong nền kinh tế mạng 》, trên cơ bản, ờ thì, đến giờ tôi cũng chưa biết đề tài này nói về cái gì nữa. Ba tháng trước tôi ngập lụttrong công việc, luận văn cơ bản chưa hề động bút, bây giờ mới gấp rútlàm, sau khi gọi điện cho giáo viên hướng dẫn bị mắng một trận, càngthêm sốt ruột mà chính thức nằm đồng ở thư viện mấy ngày. 
Tiểu Phượng gửi tin nhắn trong lúc tôi đang tìm tư liệu ở thư viện,nhìn thấy nội dung tin là “Tẩy Mặc đình*, ba thiếu một”, tôi vội vộivàng vàng mượn thêm vài quyển sách tham khảo nữa, nghĩa vô phản cố ** mà hăng hái bừng bừng chạy đi giải cứu chiến sĩ. 
* ý chỉ việc sát phạt, chơi bài mạt chược. 
**Nghĩa vô phản cố: làm việc nghĩa là không được chùn bước 
Đối với sinh viên năm cuối, đánh bài mạt chược chính là hoạt động phổ biến nhất trong trường. Ký túc xá chúng tôi có sáu người, ngoài trừDung Dung luôn không đánh, tôi và Tiểu Phượng vừa biết chơi, còn lại bangười kia chính là những con người đam mê mạt chược chuẩn mực. 
Đến khi tôi kích động chạy đến nơi, thứ đầu tiên đập vào mắt chính là bóng lung của Trang Tự, Dung Dung ngồi bên cạnh anh xem bài, đến khinghe được tiếng bước chân của tôi, cô ấy quay đầu lại. 
“Hi Quang, bồ đến rồi.” 
“Ừm.” Tôi gật đầu, bước chân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nhu-anh-duong-ruc-ro/1266796/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.