Cả căn phòng im lặng, nó từ từ thả cây súng xuống, mọi người nín thởnghe kết quả. Boram chạy lại chỗ quả táo. Cô trố mắt lên nhìn làm chínhnó cũng ngẩn người lo sợ, Ina cười khẩy khi thấy biểu hiện của Boram, cô chắc mẩm rằng nó bắn trúng… bức tường phía sau, nhưng khi Boram đưa quả táo lên cùng với một giọng nói hết sức ngạc nhiên:
– Đạn sơn trúng ngay tâm.
– WoW…- Cả khán phòng Ồ lên, nhưng nó lại nhăn mặt.
– Cái gì? Sơn sao?
Nó chạy lại chỗ của Boram, giật lấy quả táo từ tay Boram, nó nhăn mặt:
– Quái lạ… Sao lại là sơn? Cây súng chị Hai đưa mình để chổ khác mà… chuyện này…
Nó lập tức ngẩn mặt lên nhìn hắn thì hắn lại né tránh ánh mắt đó, nó nheo mắt:
” Thằng đó… chắc chắn là có gì đó, nghi quá, phải làm rõ”
Boram vỗ vai nó làm nó giật mình, cô vui vẻ:
– Cậu cừ lắm, chắc qua rồi đấy.
Nhưng…
– Kim Hisun. Chúng tôi không chấn nhận phần thi này của cậu.
Câu nói này… từ chính miệng của hắn… tên đáng ghét, nó trố ánh mặtngạc nhiên: ” Sao lại thế?”. Cả khán phòng cũng không thể tin rằng mộtphần thi tuyệt vời như thế lại bị từ chối.
Hắn như hiểu vì sao nó thắc mắc nên nói thêm:
– Không có câu lạc bộ bắn súng trong trường, nên chúng tôi không thểchỉ vì cậu mà thành lập riêng một CLB. Cậu còn phần thi khác nữa không?
Nó không biết làm thế nào cho phải nữa, chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nho-co-roi-ve-nha-di/2196978/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.