🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chap 20



Cây súng đang là tâm điểm trong căn phòng này, nó với mái tóc ướt nhẹp, hắn với đôi tay đan vào nhau. Hắn mím môi hỏi nó:



– Cô có biết nếu bị phát hiện là mang theo vũ khí trong người sẽ bị bắt không? Kì thi thì sắp tới mà cô không lo sao?



– Tôi xin lỗi… tôi không cố ý như vậy đâu. Tôi không định cho anh xem nhưng. – nó ngậm ngùi.



– Gì cơ, không cố ý, cô định đem súng đi đâu? mua về ám sát tôi chứ gì?



– Cái gì cơ, anh không xứng để tôi tốn một viên đạn nào cả. – Nó gân mặt lên cãi.



– Thế cô cần nó làm gì? – hắn thét lên.



– Tôi luyện tập. – Nói cúi gằm mạt xuống.



– Tôi luyện tập – Hắn nhại lại, cơ mà chẳng giống nó tí nào, cứ nhưcon chuột sắp chết đuối thì đúng hơn. Hắn trở về nguyên bản của mình –Cô tập cái gì để tôi xem nào.



Hắn nói cái giọng chế giễu nó, ôi thật là, tài bắn súng của nó đangbị một tên thường dân coi thường, thật không thể chịu được, hắn ta đúnglà không biết trời cao đất dày là gì. Nó không chần chừ liền chộp lấycây súng trên bàn, hắn ngẩn lên nhìn theo:



– làm gì đấy, đặt xuống đi.



– Anh muốn xem lắm mà.



– Cô điên hả? Đây là nhà đấy – hắn vừa nói vừa lấy chiếc gói nhỏ trên ghế lại ôm như thể chiếc gối cố thể che chắn cho hắn. Nhát cáy.



Nó không dây dưa gì thêm. Lên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nho-co-roi-ve-nha-di/2196971/chuong-20.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tôi Nhớ Cô Rồi, Về Nhà Đi!
Chương 20
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.