🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Như đã hứa, nó tập rất nghiêm túc và hắn hài lòng về điều đó. Nhưngđổi lại nó hứa phải tập thì là một cái giá khác còn đau hơn, chuyện là:



12h đêm…



– sau lưng chết đi được.



– Cô im đi, tôi ngủ không được đây này. _ Hắn thét lên.



– Á a… đau chân quá. – nó thét lên to hơn.



Sáng hôm sau…



Nó dậy sớm vì còn có chuyện bận, đang lục đục chuẩn bị đồ ăn sángdưới bếp, thì nó nghe tiếng của hắn đi vào. Nó giả bộ không nghe, hắnuống ngụm nước xong thì đi tới chỗ nó, đứng sau lưng nó mà vỗ vai:



– Này cô…



Nó quay người lại… ” cái gì thế này”… Nó đeo kính râm trong nhà, hắnhơi hoảng một chút nhưng rồi lại bật cười sảng khoái, nhìn nó thật chẳng khác gì đứa thần kinh ( nặng lời quá). Tới lúc này, nó chẳng còn cáchnào khác là lục lục trong chiếc túi để trên bàn. Đưa ra trước mặt hắnmột chiếc gương, kèm theo đó là lời nói như phỉ báng:



– Anh xem mình lại chưa mà cười tôi hả?!



Thật không thể tin nổi là… Sao…sao…:



– Mắt của tôi.



Đôi mắt của hắn thâm sầm lại, bọng mắt sưng cả lên, nhìn chẳng khácgì là Panda. Nó cất gương vào trong túi trong sự ngỡ ngàng của hẳn, kèmtheo đó là câu nói hết sức tỉnh táo:



– Giờ thì hiểu vì sao tôi lại đeo kính chưa.



Nhắc đến đây hắn mới nhớ, liền đưa tay giựt lấy chiếc kính râm trên mặt nó, nó chỉ kịp thốt lên:



– Đừng…

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nho-co-roi-ve-nha-di/2196969/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tôi Nhớ Cô Rồi, Về Nhà Đi!
Chương 18
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.