Editor: Vàng Anh
Beta-er: 2W
Ông cụ Chung thấy mọi người im lặng lại, cười nói tiếp: "Tiểu Ca là cháu gái của đồng đội tôi, điều này không có gì để nói. Bé An cũng không phải là con của con bé, báo cáo giám định là do cục cảnh sát Ngô Đồng làm, là sự thật."
Yến An thích Sở Ca, ông rất vui vẻ cũng rất hào hứng.
Nhưng ông sẽ không làm theo ý của Yến An, công bố thân phận của Sở Ca là vị hôn thê của thằng bé.
Truyền thông sẽ nói bậy bạ, ông không thể làm như vậy.
Đứa nhỏ Sở Ca này không tệ, ông cũng nghĩ nếu con bé làm cháu dâu của ông thì tốt biết bao, nhưng chuyện hôn nhân đại sự không thể nào miễn cưỡng được.
Con bé chưa gặp qua Yến An, lại khoác lên thân phận vị hôn thê của Yến An, thì không ai dám theo đuổi con bé nữa.
"Đứa nhỏ tiểu Ca này rất tốt, sau này con bé ở nhà họ Chung sẽ là cháu ruột của tôi." Ông cụ nghiêng đầu nhìn Trần Kiền, "Hôm nay ngoại trừ báo cáo giám định của bé An và tiểu Ca, còn có giám định của tôi và tiểu Ca, con đem báo cáo tới đây để mọi người xem."
Trần Kiền im lặng lui ra ngoài.
"Chúc mừng ông cụ có thêm một đứa cháu gái." Có người cười trêu ghẹo, "Nhớ chuẩn bị của hồi môn."
"Đương nhiên." Ông cụ Chung cũng cười lên.
Chung Yến An siết chặt quả đấm nhỏ, rũ mắt xuống, che giấu vẻ vô lực và tức giận.
Ông nội cố ý.
Ông không tin những gì anh nói trong bức thư, ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nhat-duoc-nhoc-con-vai-ac/1649933/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.