Editor: Vàng Anh
Beta-er: 2W
Ông cụ nhìn ra Sở Ca đang không vui, vẻ mặt nghiêm túc dần thả lỏng, run rẩy lên tiếng, "Tiểu Ca, cháu không muốn tha thứ cho ông nội hả?"
Nếu ông không diễn như vậy, cô gái này đương nhiên sẽ không chịu vô duyên vô cớ đến Hạnh Lâm ở.
Cô mà không đi, cậu bé đẹp trai giống y đúc thằng cháu nội Yến An khi nhỏ của ông cũng sẽ không chịu đi, nói không chừng tối nay thằng nhóc Yến An kia đến đón cậu bé đi luôn thì sao, sau này ông muốn gặp cũng không thể gặp được.
Cũng bởi vì nguyên nhân này, ông mới nói ra thân phận thật sự của chú hai chú ba, ông muốn cảnh báo bọn họ không được giở trò sau lưng ông.
Đến chùa Linh Tuyền mấy năm nay, bọn họ không ít lần nhắm vào thằng cháu Yến An của ông, ông mắt nhắm mắt nhở cho qua, bởi vì tin tưởng Yến An cũng như đang rèn luyện ý chí cho nó. Bây giờ thì không được, ông không muốn bất kì người nào tổn thương cháu cố của ông.
Ông cụ nói xong liền nhìn Sở Ca, giống như vừa phạm phải sai lầm thương thiên hại lý nào vậy, vừa sợ hãi vừa căng thẳng.
Sở Ca nhìn khuôn mặt già nua đang mếu máo như sắp khóc, há miệng, cuối cùng cũng không nhẫn tâm mà nói ra: Dù sao cũng phải để cho cháu hiểu chuyện gì đang xảy ra chứ.
Thấy mọi chuyện đang diễn biến theo chiều hướng kỳ quái, lãnh đạo cục cảnh sát vội vàng tiến tới giảng hòa, "Đề nghị của ông Chung vô cùng tốt, mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nhat-duoc-nhoc-con-vai-ac/1649915/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.