Năm nay mười ba tuổi, da dẻ trắng muốt, mặt mũi đẹp mỹ miều, nữ nhân cũng hiếm có người nào được đẹp như thế.
"Gặp nó chưa?" Phàn Trang tay xé cái đùi gà, hắn lập tức la lên oai oái vì nóng. Mã Ngạch lập tức vụt lên cái tay hắn đầy đau điếng, mắng một trận: "Con chó bụi này la cà ở đâu về, chẳng có phép tắc gì cả."
Trong lều doanh trại gió lùa bốn góc. Lều được dựng từ gỗ trát bùn rơm, phủ thêm lớp vải mộc để che chắn gió, nhưng chẳng thấm vào đâu so với cái lạnh mỗi mùa đông. Một đêm tuần tra sẽ có bốn đội. Bốn lều cử ra bốn người đi tuần lần lượt, hết phiên người này lại đổi, cứ thế cho đến hết sáng. Phiên lần này đến lượt Mã Ngạch. Vì thế hắn tức quàng mà nặng tay với Phàn Trang. Được cái Phàn Trang không phải kẻ hay để bụng, hay nói một cách xỉa xói và bới móc hơn, hắn là một tên đần, chỉ biết ăn và làm theo lời người khác.
Một người khác trong doanh chửi thề một tiếng, quát cả hai im mồm.
"Lũ chúng mày cả ngày chỉ giỏi gây chuyện, làm phiền người khác." Hắn quát xong, không nghe thấy tiếng ồn tiếp tục thì lại duỗi mình nằm tận hưởng hơi ấm từ lửa toả đều ra cùng mùi thơm của con gà nướng mỡ màng.
Một lúc sau có tiếng bước chân lộn xộn giày xéo lên tuyết, người đàn ông lớn nhất trong lều liếc mắt nhìn ra bên ngoài, tiện tay xé cái đùi gà Phàn Trang lăm le từ nãy ném cho Mã Ngạch.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nhan-thien-co/2711266/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.