Chương trước
Chương sau
Thấm thoát đã nửa tháng nữa trôi qua.
Cố Dã vẫn không thấy phiền vẫn hàng ngày đưa đón tôi đi học.
Ngày hôm đó, Cố Dã đi phía sau tôi.
Hoa khôi của khoa vũ đạo cản anh ta lại.
“Cố Dã, trước đây cậu bảo sẽ không yêu đương. Tớ nghe nói gần đây cậu có đối tượng rồi, có phải là chia tay rồi không? Tớ thích cậu, có thể kết bạn với tớ được không?”
Dáng người cô ấy mảnh khảnh, vừa xinh đẹp lại có cảm giác như là con lai phương Tây, tính cách nhiệt tình hào phóng.
Loại hình xinh đẹp bình thường như tôi làm gì có cửa so bì chứ.
Cô ấy đứng bên cạnh Cố Dã, nhìn kiểu gì cũng thấy cực kì hợp đôi.
Trong lòng tôi tuôn ra một cảm giác rất khó hình dung.
Tôi cảm thấy cảnh này rất gai mắt.
Tôi nhớ lại trong nhật ký Cố Dã không từ chối khi có gái xinh muốn kết bạn với mình thì trong lòng càng thêm không thoải mái.
Tôi thấy tay Cố Dã để trong túi muốn lấy điện thoại ra.
Tôi định xoay người đi chỗ khác.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, bây giờ tôi đã là bạn gái của anh ta, dựa vào gì mà tôi phải cho phép Cố Dã một chân đạp n thuyền như thế.
Tôi bước lên hai bước, nói: “Người đẹp này, bọn tôi vẫn chưa chia…”
Còn chưa nói xong, tôi đã bị Cố Dã ôm lấy bả vai, đồng thời giọng anh ta cũng vang lên: “Tôi có bạn gái rồi, không đồng ý lời tỏ tình của bất kỳ ai cả.”
Tôi quay người lại khẽ ngẩng đầu lên, ngơ ngẩn ngắm nhìn sườn mặt tuấn tú cùng với quai hàm gợi cảm của anh ta.
Vừa nãy anh ta giơ tay ra không phải là muốn lấy điện thoại ra?
Tôi không thể kìm chế được sự ngọt ngào đang dâng lên trong lòng.
Chương 12
Trên đường trở về, tôi hoàn toàn không để ý đến Cố Dã vẫn luôn ôm bả vai tôi.
Tôi ra sức nhắc nhở bản thân, tất cả những thứ Cố Dã làm đều là giả vờ cả.
Không được rơi vào bẫy!
Tôi cố ý bới lông tìm vết với anh ta.
“Lúc nãy anh nói là anh có bạn gái cho nên không đồng ý lời tỏ tình của người khác là ý gì! Lẽ nào không có bạn gái thì anh sẽ đồng ý lời tỏ tình của người ta?!”
Cố Dã cười như không cười nhìn tôi, vô tội hỏi lại: “Anh nói vậy có gì không đúng à?”
Tôi hừng hực sửa lại cho anh ta: “Tất nhiên là không đúng!”
“Ý của anh giống như đang nói, chỉ cần chúng ta chia tay là anh có thể ở bên người khác ngay lập tức!”
Vẻ mặt của Cố Dã kiểu như đã tiếp thu dạy bảo, nói với tôi: “Vậy thì em phải không bao giờ chia tay anh, thế thì anh mới không có cơ hội đồng ý lời tỏ tình của người khác?”
Tôi gật đầu lia lịa.
“Đúng vậy, tại sao tôi không nghĩ ra có thể như thế nhỉ. Cả đời này anh đừng hòng chia tay tôi!”
Tôi nói xong mới cảm thấy câu này có chỗ nào đó không đúng.
Tôi vẫn chưa nghĩ kĩ, đã nghe Cố Dã đáp lại: “Tuân mệnh, công chúa nhỏ của anh.”
Tôi kinh ngạc quay đầu, đôi mắt sâu thẳm của Cố Dã tràn đầy cưng chiều nhìn tôi.
Lúc này trái tim tôi đập rộn ràng.
Lời của Cố Dã có sức sát thương quá lớn, đầu tôi lâng lâng, hoàn toàn quên mất lúc nãy mình đã nói gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.