Edit: Luna Tan
Ánh đèn loang loáng chớp nháy, tâm trí như rơi vào một hồi mê muội.
“Tốt lắm”. Lý Tấn nói, sau đó có người đi đến nhẹ nhàng nâng y dậy.
Lâm Mộ Tịch miễn cưỡng quay đầu lại, là Phó Túc.
“Dẫn cậu ta đi băng bó vết thương rồi nghỉ ngơi cho thật tốt”. Dứt lời liền hướng y cười cười: “Lâm tiên sinh, cám ơn cậu đã hợp tác”.
Lại là một tên biến thái… suy nghĩ trong đầu thoáng chốc mơ hồ rồi ngất lịm.
…
Khi tỉnh lại, y thấy mình đang nằm trên một chiếc giường lớn, phía sau lưng vẫn còn đau rát nhưng đã đỡ hơn rất nhiều rồi.
“Đừng nhúc nhích”. Có người giữ y nằm lại.
“Phó Túc?”. Lâm Mộ Tịch lên tiếng hỏi, thanh âm khản đặc đến chính y cũng phải giật mình.
“Chu Phó Túc, mọi người ở đây thường gọi tôi là Phó Túc”. Người kia rót một chén nước đưa tới. Huynh đệ văn với Chu Cẩm Hoa??!!
Y khó khăn đưa tay tiếp nhận chén nước. Mới vừa rồi còn cầm doi da hung hăng tra tấn, vậy mà giờ lại có thể ngồi bên đầu giường chăm sóc cho y…
Phó Túc như nhìn ra sự nghi ngờ liền giải thích: “Đại ca chỉ muốn dùng cậu để dụ Mạnh Vãn Đình tới đây. Nhưng nếu giả bộ sẽ không lừa được hắn nên đành phải ra tay thật”.
Toàn thân người kia tản ra khí tức sạch sẽ, nho nhã giống như sinh viên đọc sách. Tuy lúc cầm thương vô cùng sắc bén nhưng hiện tại lại rất ôn nhã, hòa đồng. Y liếc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nhan-lac-ly/2616773/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.