Edit: Luna Tan
Tôi thừa nhận, tôi là tội nhân, nếu không phải vì tôi, Hinh Hinh cũng sẽ không ra đi như vậy.
Tôi thừa nhận, trong lòng vẫn chất chứa vô vàn áy náy, mặc cho anh tùy ý trừng phạt cũng không hề phản kháng.
Tôi thừa nhận, vì lo lắng cho sự an nguy của hai mẹ con Tiểu Tĩnh đã không tiếc dùng tư dọ cùng tôn nghiêm của mình để đánh đổi…
Bất quá Mạnh Vãn Đình, anh cũng nên thừa nhận, những gì nợ anh tôi cũng cũng đã trả hết.
Hinh Hinh và Tiểu Tĩnh đều đã không còn, giữa tôi và anh, chỉ còn lại chà đạp cùng vũ nhục…
Là một người đàn ông, tôi không thể tiếp tục chịu đựng thêm được nữa.
Tôi muốn đòi lại tất cả…
Lưỡi dao quen thuộc kẹp giữa những ngón tay điêu luyện vun vút lao tới xẹt qua cổ người kia, không hề bị ngăn cản nhưng đôi tay lại có chút do dự.
Máu tươi tức khắc phun trào, đôi mắt Mạnh Vãn Đình tĩnh lặng như nước…
Trấn tĩnh, bi thương, vô tội lại trong tức thì khiến cho y cảm thấy anh mới chính là người bị tổn thương sâu sắc nhất.
Nhìn thấy nét mặt của y thay đổi, người kia cong lên khóe môi mỉm cười, đem tất cả tâm tư của mình che giấu hết. Máu trên khóe miệng chảy xuống hào cùng chất lỏng màu đỏ chói tràn ra từ cổ.
Vốn đã chuẩn bị sẵn tư tưởng Mạnh Vãn Đình sẽ kêu lên hoặc có một chút hành động phản kháng nào đó, thế nhưng, nhìn bộ dạng của anh bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nhan-lac-ly/2616747/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.