Edit: Luna Tan
“Thế nào?”. Mạnh Vãn Đình đứng ở trên lầu nhìn xuống phía dưới.
Đại sảnh tầng một vô cùng rộng lớn, nơi chính giữa được bày một chiếc bàn dài thanh tao nho nhã, gia nhân chen chúc chạy tới chạy lui bận rộn chuẩn bị những bước cuối cùng cho buổi đại tiệc tối nay của gia chủ.
“Nhà anh có quá nhiều thứ phiền phức”
Người kia đặt khủy tay lên lan can một bên chống cằm bất đắc dĩ nói: “Việc làm ăn buôn bán nhất định phải có xã giao, cũng đâu còn cách nào khác”.
Y lạnh lùng liếc nhìn lại.
“Bất quá Mộ Tịch, cậu mặc bộ âu phục này trên người thật sự trông rất đẹp!”
Không nói thì thôi, đã nói lại càng làm y tức giận đầy trời.
“Mạnh tiên sinh, anh để cho tôi mặc đồ như vậy có phải là muốn chỉ cho tôi thấy điều gì chăng?”. Lâm Mộ Tịch kiềm chế cơn giận nhả ra từng chữ.
Hôm nay sau khi thay bộ âu phục này, y đi đến đâu cũng đều nhận thấy những đôi mắt vụng trộm phía sau nhìn mình vô cùng quỷ dị.
“Bộ trang phục này có vấn đề gì sao?”
Lâm Mộ Tịch không nhịn nổi nữa bật thốt thành lời: “Bộ đồ này… giống như… chẳng khác gì đồ dành cho phụ nữ”.
“Sao? Không thể nào!”. Mạnh Vãn Đình lùi về phía sau một bước cẩn thận quan sát, đánh giá người trước mặt.
“Vòng eo quá mảnh!”. Y từng giận trừng anh.
Mạnh Vãn Đình sửng sốt đôi chút, sau đó liền lớn tiếng cười ngặt ngẽo khiến cho mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nhan-lac-ly/2616743/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.