Edit: Luna Tan
“Ưm…”. Lâm Mộ Tịch đau đớn nắm chặt lấy ga giường. Cho dù đã làm chuyện này với Mạnh Vãn Đình không biết bao nhiêu lần y vẫn không thể nào thích ứng được, thời gian làm tình càng dài thì nỗi thống khổ lại càng tăng thêm gấp vạn lần.
Mạnh Vãn Đình giữ chặt lấy vai y, từ phía sau điên cuồng liếm lộng, giảo cắn lên cần cổ nhạy cảm non mịn.
Cắn chặt môi thở dốc, Lâm Mộ Tịch cố gắng chống cự lại nỗi đau đang dày xéo trên cơ thể.
“Cậu lại cắn môi”. Lần trước khi hôn nhau anh mới phát hiện ra trên môi y có rất nhiều vết rách cùng những vết thương nho nhỏ do Lâm Mộ Tịch tự mình cắn nát.
“Há miệng ra”. Khẽ nắm lấy cằm y, Lâm Mộ Tịch ngoan ngoãn nghe lời, anh liền duỗi ngón tay với vào trong khoang miệng ấm áp nhẹ nhàng khuấy đảo, mơn trớn đầu lưỡi.
“Lâm Mộ Tịch, vẫn không có một chút cảm giác nào sao?”
Đợi cho ngón tay rời khỏi, y mới bất đắc dĩ suy yếu nói: “Vấn đề này anh đã hỏi tôi quá nhiều lần rồi…”.
Mạnh Vãn Đình điên cuồng gia tăng tốc độ trìu sáp, tiếng “ba… ba…” *** mỹ vang vọng khắp căn phòng, tại một lần tiến sâu trong cơ thể liền không kiềm chế được mà phóng thích.
Người kia mệt mỏi vô lực ngã xuống giường.
Anh dịu dàng vuốt ve mái tóc cậu, bàn tay âu yếm dần dần trượt xuống theo xương sống rồi dừng lại trên phía thắt lưng nhẹ nhàng nhu nhu, xoa bóp.
Không muốn cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nhan-lac-ly/2616736/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.