Edit: Luna Tan
Lâm Mộ Tịch giãy giụa cơ thể quay đầu nhìn lên phía giường.
Mạnh Vãn Đình vẫn đang ngủ say. Bình thường rất khó nhìn thấy được khuôn mặt trầm tĩnh của anh như lúc này, đôi mày hơi nhíu lại như một đứa trẻ, một đứa trẻ đang phải chịu oan ức……
Có phải anh cũng giống như y, đều mơ thấy Hinh Hinh…… Một hòn đá vô hình rơi xuống đập vào đáy lòng, cảm xúc bắt đầu rung động, thống khổ nhanh chóng lan tràn.
Y chính là một tên tội đồ! Lâm Mộ Tịch suy yếu tựa đầu vào mặt đất, thân thể trần truồng cuộn lấy thân mình ngày càng chặt……
“Lâm Mộ Tịch…”. Mạnh Vãn Đình không biết tỉnh dậy từ khi nào. Lần đầu tiên anh gọi đích danh y mà không phải là Bác sĩ Lâm.
Rơi vào trầm mặc không đáy, y lẳng lặng chờ đợi sự trừng phạt kế tiếp đang ập đến… Mọi chuyện chắc chắn sẽ diễn ra như vậy, còn cần phải lo lắng, e ngại gì nữa sao?
Ném xuống một bức ảnh chụp trước mặt y… Trong ảnh, Mạnh Vãn Đình đang ôm Hinh Hinh vào lòng cười đến xán lạn. Đôi mắt xinh đẹp của Hinh Hinh chăm chú nhìn vào máy ảnh, còn Mạnh Vãn Đình thì âu yếm nhìn cô bé. Lâm Mộ Tịch nhắm mắt lại…
Ảnh còn người mất, sao còn đẹp nữa? Người mới rồi còn ngủ say trên giường giờ đã đứng dậy đi tới, một cước đá thẳng vào mặt y. Cả người lăn trên mặt đất, máu từ miệng và mũi đua nhau chảy xuống lan đến khuôn mặt tươi cười trong ảnh của Hinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nhan-lac-ly/2616707/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.