Edit: Luna Tan
Kiếm Bình gắt gao nhìn chằm chằm cơ thể y.
“Chuyện gì đã xảy ra?”. Giọng nói vô cùng bình thản nhưng trong mắt lại hiện lên tia lửa giận.
Lâm Mộ Tịch quay đầu sang hướng khác, cắn chặt môi dưới.
“Cậu mau quay lại nói rõ cho mình biết”. Dung Kiếm Bình nhịn không được bắt lấy bả vai y đè xuống.
“… Cậu chẳng phải đã nhìn thấy hết rồi sao?!”
Nhất thời căn phòng rơi vào một mảnh tĩnh lặng, một lúc lâu sau cậu mới lến tiếng hỏi: “Là ai đã gây ra chuyện này?”.
Lâm Mộ Tịch mệt mỏi cười: “Anh trai của Hinh Hinh”.
“Lại là vì cô bé kia sao?”
Y gật gật đầu, không hề quay lại.
“Trước hãy đi tắm đã”. Kiếm Bình đứng dậy đỡ y lên.
Lâm Mộ Tịch đẩy tay cậu ra: “Không cần, mình có thể tự đi được”.
“Có thể?!”. Dung Kiếm Bình bình tĩnh nói: “Mình không phải bác sĩ nhưng không có nghĩa kiến thức trước đây học được đều đã quên hết. Ở chỗ này chỉ có một cái vòi hoa sen, nếu cậu nghĩ tự mình làm được thì cứ thử đi”.
Tuy nhìn bề ngoài cậu có vẻ lỗ mãng nhưng một khi nghiêm túc thì khó có ai có thể địch được.
“Giúp mình vào trong… mình thực sự không đứng dậy nổi nữa rồi”
Kiếm Bình thở dài một hơi, khoác tay y dìu vào phòng tắm.
Ở đây không có bồn, cậu đành phải lấy một chiếc ghế con đặt xuống rồi để Lâm Mộ Tịch tựa vào người cậu, giúp y rửa đi những vết máu cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nhan-lac-ly/2616694/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.