“100ºC”, tịch hỏa như tinh, thanh nhạc du dương, đã gần đến nửa đêm, khách nhân cũng đã rời đi không ít, đám bồi bàn đều đang lau dọn bàn ghế, chén rượu, làm mấy việc cuối cùng của một ngày làm việc.
Trước quầy bar, Diệp Sâm theo lệ thường vẫn đang ngồi, bên cạnh còn có một nam tử nằm dài trên quầy đang vớ hết cốc này đến cốc khác toàn rượu mạnh đổ vào miệng.
“Cậu không thể uống nữa!”
Diệp Sâm một phen đoạt lấy chén rượu trên tay tên bạn tốt Mộ Danh.
“Đừng động tớ.”
Mộ Danh trẻ con đoạt chén rượu trở về, sớm đã đánh mất luôn vẻ lạnh lùng nghiêm túc ngày thường.
“Chẳng qua chỉ bị một tên đàn ông hôn môi một chút, có cái gì to tát đâu.” Diệp Sâm nói.
“Tớ chính là tức đấy thì sao, dựa vào cái gì mà nụ hôn đầu tiên của tớ phải cho hắn? Tớ cũng không phải đồng tính luyến ái, tớ mới không thèm cùng một tên đàn ông hôn môi, lại còn là cái con tử hồ ly tớ ghét nhất nữa! Tớ không cần!” Mộ Danh vỗ quầy bar, la to lên.
“Cậu say rồi, Mộ Danh.”
Diệp Sâm thở dài nói ra sự thật nhãn tiền.
“Tớ một chút cũng không say.” Mộ Danh hai mắt nhìn thẳng vào không khí, tóm lấy Diệp Sâm cười nói: “Vừa rồi tớ đều thấy nhất thanh nhị sở nha, người đàn ông kia đột nhiên xông ra nha, hôn cậu cũng thật lâu nha, coi đám người xung quanh như không khí hết.”
Mặt Diệp Sâm bỗng nhiên hồng rực, cảm thấy may mắn đèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nhan-dat-danh-bach-van/2031622/chuong-9-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.