Luôn luôn sẽ phát sinh chuyện gì đó trong mưa.
Nỗi nhớ luôn khắc cốt minh tâm.
Sẽ ở trong trời mưa.
Dần dần...... thay đổi...... rồi hiện ra
Như tảng đá bị khắc lên
Một vết rồi một vết
Trong lòng để lại từng miệng vết thương
Có đôi khi
Trí nhớ sẽ giống như một bức tranh thủy mặc đơn sơ
Có vài chỗ như được tô đậm, tầng tầng lớp lớp, từng vết quệt đi
Tận tâm hết sức
Chỉ muốn để lại những gì tốt đẹp, đem những gì đau đớn, tự động loại bỏ
Ta đã từng thử, thật sự thật sự là cố gắng thử qua...... Muốn quên đi hết thảy......
Cũng đã từng hạ quyết tâm...... Phải đoạn tuyệt với quá khứ......
Nhưng mà trí nhớ cứ một chút lại một chút tái hiện
Giống như mưa bụi, không ngừng không ngừng rơi xuống nơi tối mềm mại trong lòng.
Có khi chậm, có khi nhanh......
Có khi là mưa phùn như tơ, có khi lại như một cơn mưa đá......
Có khi mưa thật dày thật mạnh, làm ta muốn chật vật tránh né
Nhưng vẫn luôn ướt đẫm cả người
Nguyên lai trí nhớ và mưa cũng giống nhau
Cùng trốn không thoát, cùng không thể quên......
=====================
Đêm nay lại có mưa.
Không hề báo trước, Diệp Sâm đột nhiên bừng tỉnh, mới vừa mở mắt liền nghe thấy tiếng mưa rơi rì rào ngoài cửa sổ.
Chân trời một mảnh tối đen, ngay cả hương vị của mưa đều ngửi được đến nhất thanh nhị sở.
Còn có âm thanh của mưa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nhan-dat-danh-bach-van/2031618/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.