Đại D ca đối với người ngoài rất lạnh chính bản thân anh còn không phát hiện được.
Anh đối với một chữ còn quý hơn vàng, nếu sử dụng một chữ giải quyết được anh ngay cả dấu châm câu cũng lười cho bạn, người như anh ở thời đại này của tôi trên căn bản tán gẫu hai câu liền muốn phát điên.
Bạn tưởng tượng một chút, nếu như bạn đang vô cùng phấn khởi muốn chia sẻ một chuyện bát quái hoặc là đời người mờ mịt đi tìm anh kể khổ, người này sẽ thao thao bất tuyệt một chữ “Ồ” hoặc là hai chữ “Được a”, bạn sẽ như thế nào.
Không lật bàn bay lại đánh chính là dễ tính.
Cho nên, mỗi lần đại D ca chưa phản ứng lại, những người kia liền chủ động rời xa anh.
Tại sao anh lúc cùng tôi tán gẫu nói không hết, thậm chí có lúc còn có chút ti tiện, tôi hỏi anh.
Người này trả lời như vậy :
Khi còn bé nhà chúng tôi có nuôi một con chó, gọi Cuba, màu đen, mập béo ị, đi đường có thể lắc mình.
Khi đó tôi không có bạn bè, liền vô cùng yêu thích con chó kia, nó cũng rất dính tôi. Tôi có chuyện gì đều sẽ cùng nó nói, như thi thất bại, bị các bạn học cô lập; hoặc là được cha mẹ biểu dương…
Mỗi lần tôi nói cho nó nghe, nó liền trừng đôi mắt đen láy nhìn tôi, vô cùng dụ dỗ.
Trong đầu tôi bắt đầu hồi tưởng đại D ca thu nhỏ lại ôm lấy một con chó lớn mập mạp tâm sự, hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nguyen-nam-tay-nguoi-doi-dau-voi-the-gioi/1965061/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.