“Nhiệt độ cuồn cuộn không ngừng của lòng bàn tay.”
Trong cửa hàng chỉ có hai chiếc.
Đều bị Lâm Nguyệt Doanh mua.
Lâm Nguyệt Doanh phóng khoáng ký tên lên hoá đơn, Tần Kí Minh nhận váy đã đóng gói xong, mỉm cười nói cảm ơn với nhân viên cửa hàng.
“Còn lâu nhé,” Lâm Nguyệt Doanh kiêu ngạo nói to, “Bởi vì em có lý do mặc cái váy này, hơn nữa mặc nó rất đẹp. Lựa chọn mặc hay không mặc đồ đẹp, đều là việc của em; người khác có suy nghĩ không tốt, là vì đạo đức của họ không ổn.”
Tần Kí Minh nói: “Đúng vậy.”
Đột nhiên lúc này Lâm Nguyệt Doanh dừng bước, đứng vững trước mặt anh, ngẩng mặt nhìn anh, giống như giây tiếp theo sẽ đột nhiên kiễng chân hôn lên môi anh.
Tần Kí Minh không có thói quen thân mật với cô ở nơi công cộng, vô thức lùi lại một bước — Môi của Lâm Nguyệt Doanh đã sát lại gần, miệng hơi mở ra, trong ánh mắt có chút tò mò, giống như muốn lột lớp vỏ của anh, nhìn phản ứng chân thực của anh.
Tần Kí Minh nhắc nhở cô: “Nguyệt Doanh.”
Gần quá.
“Chắn chắc rồi,” Lâm Nguyệt Doanh duỗi tay, dùng ngón tay chọc nhẹ vào lồng ngực của Tần Kí Minh, cười như không có chuyện gì, “Em đã nghe thấy lương tâm anh đang gào lên gọi em là em gái rồi.”
Không biết có phải mua sắm làm Lâm Nguyệt Doanh tạm thời bớt lo lắng không, ban đêm, cô thoải mái ngủ một giấc rất ngon ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nguyen-dung-trai-tim-duong-trang-sang/2637997/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.