Tôi vẫn chưa trả lời, chỉ cười như không cười nhìn tên vệ sĩ kia, "Thân thủ của anh, thật ra cũng không tệ trong những người bình thường."
Tên vệ sĩ gian nan lắm mới nuốt được nước miếng, vẻ mặt khổ sở nói: "Nhưng nếu thật sự đấu với ngươi, chỉ sợ ngay cả một chiêu tôi cũng không chống đã được."
“Coi như anh cũng biết thân biết phận!” Tôi lại cười cười, say đi nói: "Nếu đã như vậy, vậy cũng đừng giãy dụa vô vị nữa, trực tiếp lui ra đi.”
Vừa dứt lời, ai ngờ tên vệ sĩ kia lại lắc đầu, buồn bực nói: "Không thể lui, đây là mệnh lệnh của Tiền thiếu gia, là muốn ngươi nằm ở dưới chân ngài ấy!"
Tôi bất đắc dĩ hỏi: "Anh cảm thấy anh làm được sao?"
“Không được!” Người vệ sĩ lắc đầu, nhưng kiên quyết nói: "Nhưng đây là công việc của tôi, Tiền thiếu gia một khi đã ra lệnh thì tôi không thể lui"
mình.
Không tệ, còn rất tận trung với cương vị công tác của
Tôi cười cười, tiếp theo thân hình của tôi chợt lóe lên rồi trực tiếp lướt đến trước mặt tên vệ sĩ đó, bàn tay hung hãng chém vào cổ tên vệ sĩ một cái.
“Gầm!”
Một tiếng va đập nặng nề vang lên, tên vệ sĩ thậm chí ngay cả âm thanh cũng chưa kịp phát ra, hai mắt liền trợn lên và bị hôn mê đi, trực tiếp ngã quỵ trên sàn nhà.
Tôi cúi đầu nhìn anh ta, cười tủm tỉm nói: "Như vậy thì được rồi.”
Bốn phía yên tĩnh đến mức không một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nguoi-thua-ke-gia-toc-tai-phiet/3384057/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.