Yêu Nguyệt lái xe rất nhanh, vả lại kỹ thuật lái xe của cô ấy còn hơn hẳn người thường.
Cho dù đường phố lúc này đang rất đông xe qua lại, nhưng cô ấy vẫn lái xe linh hoạt như con cá bơi trên sông, không ngừng di chuyển sang trái sang phải, vượt qua từng chiếc xe một.
Tôi lẳng lặng ngồi ở ghế phụ, vừa hút thuốc vừa ngắm nhìn khung cảnh đường phố bên ngoài cửa sổ xe đang nhanh chóng lui về phía sau.
Yêu Nguyệt vừa lái xe, ánh mắt vừa không tự chủ được mà vụng trộm liếc nhìn tôi, một bộ dạng muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Tôi quay đầu lại nhìn cô ấy, ánh mắt của hai người tiếp xúc với nhau, lúc này Yêu Nguyệt giống như kẻ trộm bị
chủ nhà phát hiện mà vô cùng bối rối, liền lập tức thu hồi ánh mắt và nhìn về phía trước.
nói.
“Nhìn lén tôi làm gì, có chuyện gì thì cứ nói." Tôi cười
Yêu Nguyệt lại có chút chột dạ nhìn tôi một cái, mấp máy miệng, trên khuôn mặt nổi lên một lớp ửng đỏ, nhỏ giọng nói: "Thiếu gia... nếu cậu thật sự muốn làm chuyện đó với tôi, hay tối nay cậu đến phòng khách sạn của tôi đi."
Tôi hơi sửng sốt một chút, mới phản ứng được cô ấy đang nói đến vấn đề gì, không khỏi dở khóc dở cười, khiển trách: "Lái xe cho tốt đi, suy nghĩ lung tung cái gì vậy.
"A..."
Yêu Nguyệt tỏ vẻ uất ức và quay đầu lại, ngoan ngoãn lái xe.
Rất nhanh sau đó, chiếc xe đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nguoi-thua-ke-gia-toc-tai-phiet/3384038/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.