Khí chất bá đạo của Thanh Xà cuối cùng vẫn bị khuất phục trước dục vọng của mình, đau khổ cầu xin tôi, cô ấy còn khẽ cắn môi như sắp khóc lên.
Tôi cười như không cười nhìn cô nàng, giơ tay nhẹ nhàng đẩy cô ấy ra, nói: "Tôi suy nghĩ một hồi, cảm thấy vẫn không được."
Động tác của Thanh Xà hơi cứng lại, mở to hai mắt nhìn tôi: "Là ý gì?"
“Vẫn là câu nói kia, hai chúng ta lần đầu tiên gặp mặt, ai biết cô có bệnh hay không, lõ lây bệnh cho tôi thì làm sao bây giờ." Tôi giơ tay làm ra vẻ vô tội, "Quan trọng hơn là, tôi cũng không phải người tùy tiện như vậy.”
Lửa giận của Thanh Xà dâng lên, trong mắt lộ ra biểu cảm như bị đùa cợt, tức giận đến mức ngực không ngừng phập phồng, "Cậu dám giòn mặt với tôi?"
“Đương nhiên không phải." Tôi cười tủm tỉm nói: " Nhưng nếu cô muốn hiểu như vậy, tôi cũng không có cách nào khác.”
“Tốt lắm, cậu gan lắm, hy vọng sau này cậu sẽ không rơi vào tay tôi."
Thanh Xà hung tợn và trừng mắt nhìn tôi, nghiến răng nghiến lợi, vừa nói chuyện vừa nhặt quần áo lên, hai ba cái
đã mặc xong quần áo vào người, sau đó tức giận đẩy cửa bước xuống xe.
“Này, cứ đi như vậy sao?"
Tôi thò đầu ra khỏi cửa sổ xe, "Có muốn để lại phương thức liên lạc gì đó không?"
"Để lại cái ông nội nhà cậu!” Thanh Xà hướng về phía tôi và dựng thẳng ngón giữa, cũng không quay đầu lại mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nguoi-thua-ke-gia-toc-tai-phiet/3384028/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.