“Không sao.” Tôi lắc đầu cười cười.
Thanh Xà liếc tôi một cái, đột nhiên vươn tay đoạt lấy điếu thuốc trong miệng tôi, cũng rít một hơi thật sâu.
Tôi kinh ngạc nhìn cô ấy, không nhịn được liền nhắc nhở: "Thuốc này tôi đang hút...”
Thanh Xà không nói một lời, miệng ngậm điếu thuốc, tay vịn tay lái và mắt nhìn về phía trước, cũng không thèm nhìn tôi lấy một cái.
Tôi nhún vai, cũng không nói thêm gì nữa.
Thanh Xà lái xe không ngừng tăng tốc lên, như một con cá linh hoạt, nhanh chóng vượt qua từng chiếc xe trên đường.
Chiếc xe càng chạy càng nhanh, thần sắc của Thanh Xà cũng không còn căng thẳng nữa, mà dần dần thả lỏng xuống.
So sánh với cô nàng, tôi ngược lại từ đầu đến cuối cũng không cảm thấy sợ hãi gì, bởi vì tôi biết có Yêu Nguyệt đang núp trong bóng tối bảo vệ tôi, tôi sẽ tuyệt đối an toàn, Yêu Nguyệt sẽ không cho phép tôi bị thương khi có cô ấy bảo vệ, hơn nữa tôi cũng tin tưởng vào năng lực của cô ấy.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, mặc dù biết rằng mình
sẽ không sao, nhưng cảm giác bị một người cầm súng truy sát, quả nhiên vẫn khó tránh khỏi có chút căng thẳng.
Một tiếng đồng hồ sau, phía sau chúng tôi vẫn không có ai đuổi theo, vì vậy hai người chúng tôi đã hoàn toàn thoát khỏi nguy hiểm.
Lúc này sắc trời đã gần hoàng hôn, mặt trời chiếu xuống vô số ánh sáng vàng kim, Thanh Xà chuyển động tay lái đánh xe chạy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nguoi-thua-ke-gia-toc-tai-phiet/3384026/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.