Chương trước
Chương sau
“Tất nhiên rồi, khu biệt thự Phong Đình này có diện tích hơn một ngàn mẫu, tổng cộng có sáu mươi sáu tòa biệt thự nằm rải rác trên núi, trong đó diện tích lớn nhất, xa hoa và lộng lẫy nhất, đồng thời cũng là phong thủy tốt nhất, chính là biệt thự số một có tọa lạc nằm trên đỉnh núi, đem sáu mươi lăm căn còn lại đều dẫm nát dưới chân!”

"Chà!" Đám người Lý Quyên thật sự bị chấn động.

Các cô ấy vừa rồi còn bởi vì sự xa hoa của căn biệt này làm cho kinh ngạc, lại không nghĩ rằng, căn biệt thự này cũng chỉ là một căn biệt thự bình thường trong khu Phong Đình mà thôi.

Đừng nói là các cô ấy, ngay cả Mộ Hồng Nhan thật ra cũng có chút kinh ngạc.

Mặc dù cô ấy luôn tận tình học hỏi các loại phương thức sinh hoạt và kỹ năng của giới thượng lưu, nhưng bởi vì bối cảnh gia đình, hiểu biết đối những căn biệt thự xa hoa như vậy chỉ là bề ngoài, đúng là cũng không rõ biệt thự Phong Đình còn được phân đẳng cấp.

"Vậy... tôi thật sự muốn biết căn biệt thự số 1 siêu cấp trâu bò kia, rốt cuộc có thể xa hoa đến trình độ nào?" Lý Quyên ngơ ngác hỏi.

“Xa hoa đến mức nào?" Cố Linh Huyên vuốt cằm rồi

suy nghĩ một chút.

Đúng lúc này, Cố Trạch Khải đột nhiên xuất hiện sau lưng cô ấy.

“Haha, để tôi giải thích sự nghi hoặc này cho các vị mỹ nữ nha."

Trên mặt Cố Trạch Khải mang theo nụ cười của một người đàn ông ga lăng, bộ âu phục màu trắng trên người hắn ta thoạt nhìn vô cùng sang trọng và quý phái, đầu tiên là đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, sau đó ánh mắt liền rơi vào trên người của Mộ Hồng Nhan, toát lên một sự yêu mến chân thành.

Mộ Hồng Nhan thì không nhịn được mà nhíu nhíu mày, vẻ mặt lộ ra một sự bất đắc dĩ cùng chán ghét khó có thể che dấu được.

Cố Trạch Khải lại như không nhìn thấy gì, tiếp tục mỉm cười nói: "Biệt thự Phong Đình là khu biệt thự cao cấp nhất ở Lôi Trạch, nằm ở trung tâm thành phố, nhưng trong ồn ào mà lại rất yên tĩnh, bên trong dựa vào núi gần sông, quang cảnh tuyệt đẹp, ngoài ra còn được xây dựng một sân golf nhỏ, khu nuôi dưỡng thiên nga đen, môi trường sống như vậy, cho dù là ở một thành phố có tầm vóc quốc tế, cũng tuyệt đối là khu biệt thự cao cấp. Mà biệt thự số một, chính là biệt thự đắt nhất trong số sáu mươi sáu biệt thự trong khu này, cũng là biệt thự duy nhất có diện tích gần ba ngàn mét vuông.”

Lúc Cổ Trạch Khải đang chậm rãi giải thích, tôi đã đi tới bên ngoài đám đông.

Nhưng mà đám người của Mộ Hồng Nhan đều đang bị bí mật của biệt thự Phong Đình này hấp dẫn, nghe đến mê mấn, cũng không phát hiện ra tôi đã đến.

Cố Trạch Khải nhìn vẻ mặt của mấy người bọn họ, tỏ vẻ đắc ý, tiếp tục khoe khoang những hiểu biết của mình, hắn ta vô cùng tự tin, làm ra vẻ thuộc như lòng bàn tay mà



nói: "Trong sáu mươi sáu tòa biệt thự của khu Phong Đình này, nhỏ nhất là sáu trăm mét vuông, chỉ có mười tòa, số hiệu là năm mươi bảy đến sáu mươi sáu. Từ số hai đến số năm mươi sáu là một đẳng cấp khác, cũng chính là tòa nhà này của tôi, bao gồm tầng hầm ngầm ở bên trong, trên dưới có tổng cộng bốn tầng, tổng diện tích hơn một ngàn năm trăm mét vuông, có ba cái gara riêng, trước sau đều có hoa viên và bể bơi, bên trong tổng cộng có hơn hai mươi phòng."

"Nhưng những thứ này, đều hoàn toàn không thể so sánh với căn biệt thự số 1! Biệt thự số 1 là một biệt thự độc lập, vị trí ở trên đỉnh núi, đem những biệt thự còn lại giẫm ở dưới chân, trên dưới tổng cộng có năm tầng, diện tích bên trong và bên ngoài cộng lại vào khoảng hai ngàn chín trăm tám mươi mét vuông, quả thực rất lớn! Chổ đó được trang bị bốn chỗ đậu xe tư nhân và bốn chỗ đậu xe ngoài trời, diện tích hoa viên trước sau cũng lớn hơn gấp đôi so với nhà tôi, số lượng phòng trong nhà thì tôi không rõ lắm, nhưng ít nhất cũng phải hơn bốn năm mươi căn phòng."

Ánh mắt của đám người Lý Quyên càng lúc càng tròn, miệng càng lúc càng lớn, gần như đã sợ ngây người.

Cái loại cảm giác này, giống như bản thân mình đang tắm trong một bể bơi nhỏ thì đột nhiên được thả vào biển rộng, thấy được cảnh sắc rộng lớn mà trước kia có nghĩ cũng không dám nghĩ tới.

"Trời ơi, đây có phải là nơi những người giàu có thực sự sinh sống không? Hai ngàn chín trăm mét vuông, con mẹ nó bằng cả một cái trung tâm thương mại có nhỏ rồi.” Lý Quyên thở dồn dập, khó khăn lắm mới nuốt nỗi nước miếng.

Ngay cả Mộ Hồng Nhan cũng bị chấn kinh, tuy rằng đã cố nén cảm xúc trong lòng, nhưng trên mặt vẫn lộ ra vẻ

kinh ngạc khó có thể che giấu được.

"Căn biệt thự số 1 đó lúc vừa mới được xây dựng, không biết bị bao nhiêu lão đại tự nhận có tư cách dòm ngó. Cuối cùng lại bị một vị phú hào thần bí ra tay mua được, người khác ngay cả cơ hội cướp đoạt cũng không có. Điều kỳ lạ là sau khi biệt thự số 1 được bán ra, mấy năm nay đều không có ai vào ở. Không ai biết được vị chủ nhân thần bí này đến tột cùng là ai, lại có thân phận gì. Chỉ biết người đó nhất định là một đại nhân vật chân chính."

Tất cả mọi người ở đây đều gật đầu đồng ý, đích thực, có thể tiện tay mua một căn nhà trong tiểu khu đẳng cấp như vậy, hơn nữa còn để trống nhiều năm không có người ở, bối cảnh và thân phận khẳng định không đơn giản.

Cố Trạch Khải tiếp tục nói: "Nhưng thời gian trước, biệt thự số 1 đã có người dọn vào ở. Nhưng vị đại nhân vật kia lại vô cùng khiêm tốn, cho tới bây giờ hình như cũng không có quá nhiều người biết được thân phận thật sự của hån ta."

Mọi người đang có mặt ở đây, kể cả Cổ Linh Huyên, ánh mắt đồng loạt sáng lên, nhịn không được mà cảm thấy vô cùng tò mò về thân phận của chủ nhân biệt thự số 1 thần bí kia.

"Thật sự rất muốn mở mang tầm mắt xem căn biệt thự số 1 kia rốt cuộc ra sao... chắc cũng không kém cạnh gì so với những hoàng cung xa hoa thời cổ đại nhỉ?"

Lý Quyên chấn động thì thào tự nói chuyện, đã nói ra ước muốn trong lòng của rất nhiều người.

“Nếu muốn tham quan, cũng không phải không có cách."

Trên mặt Cố Trạch Khải lộ vẻ đắc ý, vươn ngón tay cái chỉ chỉ về phía đỉnh núi, giả bộ rụt rè, cười híp mắt nói: "Thực không dám giấu, người khác không biết thân phận của chủ nhân biệt thự số 1 kia, nhưng tôi lại biết, hơn nữa... tôi và vị đại nhân vật đó lại là bạn thân của nhau."

"Thật sao?!"

Mọi người lập tức kinh ngạc, kể cả Cổ Linh Huyện cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc và khiếp sợ.

Tôi cũng nhịn không được chậm rãi trừng to mắt, thần sắc cổ quái nhìn Cố Trạch Khải.

Người này biết thân phận thật sự của tôi? Còn là bạn thân của tôi?

Tại sao tôi lại không biết chuyện này?

"Cố thiếu gia, ngay cả đại nhân vật ở căn biệt thự số 1 kia mà cậu cũng biết? Cũng quá trâu bò rồi! Vậy nhất định cậu từng đến căn biệt thự đó làm khách rồi đúng

không?"

“Trong căn biệt thự số 1 đó rốt cuộc như thế nào?" "Đại nhân vật kia là nam hay nữ vậy? Bao nhiêu tuổi rồi? Tên là gì? Làm nghề gì?"

Vẻ mặt của mọi người vừa khiếp sợ vừa tò mò, mồm

năm miệng mười hỏi liên tục.

“Các vị, thân phận của người bạn đó có chút đặc thù, tình huống cụ thể tôi không thể tiết lộ được." Cố Trạch Khải rụt rè xua tay, sau đó lập tức thần thần bí bí nói: "Tôi chỉ có thể nói với mọi người, người bạn kia của tôi xuất thân từ một gia tộc tài phiệt vô cùng lớn mạnh, là nam giới, năm nay hơn bốn mươi tuổi, tôi cũng là ngẫu nhiên mới quen biết anh ta, hơn nữa còn trở thành người bạn



thân có quan hệ rất tốt với anh ta."

Tôi năm nay đã hơn bốn mươi tuổi rồi?

Tôi giật giật khóe miệng, thần sắc càng thêm kì quái.

Còn những người khác thì đã hoàn toàn sợ ngây người, đối với những lời nói của Cố Trạch Khải đều tin tưởng 100%, không hề nghi ngờ chút nào.

TAI VF

“Cố thiếu gia có thể kết giao bạn bè với một đại nhân vật như vậy, nói vậy gia thế của bản thân chắc cũng không thua kém người đó là bao."

"Không sai không sai, Cố thiếu gia cũng là một đại nhân vật mà chúng tôi vô cùng ngưỡng mộ nha! Một điều đáng quý nữa là, Cố thiếu gia tuy xuất thân cao quý, nhưng lại bình dị và gần gũi như thế, không có một chút kiêu ngạo nào.”

“Nếu không tiện tiết lộ, vậy chúng tôi cũng không hỏi nhiều nữa."

“Đúng đúng đúng, thông tin về thân phận của đại nhân vật như thế này, nhất định phải giữ bí mật, chúng ta cũng đừng gây khó dễ, làm cho Cố thiếu gia thấy khó xử."

“Haha, không sao không sao." Cố Trạch Khải ôn hòa và cười khoát tay, trầm ngâm một lát sau nói: "Như vậy đi, mấy ngày nữa tôi còn phải đi biệt thự số 1 để thăm hỏi người bạn thân đó của tôi. Đến lúc đó tôi có thể hỏi anh ta, xem có thể cho mọi người một cơ hội để tham quan căn biệt thự đó hay không?"

“Thật vậy sao?"

Ánh mắt của đám người Lý Quyên lập tức sáng lên. “Nếu được như vậy thì tốt quá!”

"Cả đời này tôi lại còn có cơ hội đi thăm một căn biệt thự có trị giá hàng trăm triệu?! Giống đang nằm mơ..."

“Nhưng như vậy... có gây phiền toái cho Cố thiếu gia không?"

Cố Trạch Khải khiêm tốn mỉm cười, "Không phiền toái gì đâu, hơn nữa tính tình người bạn kia của tôi cũng rất thân thiện. Đương nhiên, đó dù sao cũng là nơi ở của người ta, nếu như anh ta không thích người lạ đến thăm, tôi cũng không ép buộc anh ta được. Cho nên nếu như việc này làm không được, các vị mỹ nữ ở đây xin cũng đừng trách tôi nha."

“Không sao không sao, chúng tôi cảm kích Cố thiếu gia còn không hết, sao có thể trách cậu được chứ." Mấy người Lý Quyên vội vàng cười ngượng ngùng và xua tay.

Chỉ có Cố Linh Huyên có chút nghi hoặc nhìn hắn ta một chút.

Sự chú ý của Mộ Hồng Nhan hình như cũng không tập trung vào hắn ta, mà có chút không yên lòng quay đầu nhìn về phía cửa biệt thự.

Khi cô ấy quay đầu lại, vừa vặn chạm phải ánh mắt của tôi.

“Xin chào.” Tôi hướng về phía Mộ Hồng Nhan tươi cười và ra hiệu chào hỏi.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.