“Vẫn chưa tới."
Từ Thanh cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay của mình, liền trả lời: "Còn mười mấy phút nữa mới đến giờ hẹn, chắc là sắp tới rồi.”
nói.
“Bọn chúng cũng chảnh quá." Tôi lạnh nhạt cười
Từ Thanh nghe vậy liền lộ ra một nụ cười dữ tợn, nói: "Chảnh thì có gì giỏi chứ, đám người của tên Tạ Anh Quan kia chỉ là một đám phế vật, có tài lực của Lâm Gia trợ giúp mà ngay cả một cô gái cũng đấu không lại. Haha, đã lâu không chiến một trận lớn như vậy rồi. Thiên thiếu gia ngài cứ xem đi, các anh em hôm nay sẽ đem đám tạp chủng của thành phố Tế Dương kia chém đến kêu cha gọi mẹ, tuyệt đối sẽ không làm ngài mất mặt!”
Có thể nhìn ra được, Từ Thanh bề ngoài thì rất bình tĩnh nhưng trong lòng lại vô cùng hưng phấn, trong mắt lóe lên sát khí và sự khát máu nồng đậm.
Không chỉ có hắn ta, ngay cả Ô Nha, Dương Trình ở bên cạnh, còn có hơn ba trăm tiểu đệ cầm đao bầu trong tay cũng đều ở trạng thái như thế, khí thế ngất trời và hết sức ngông cuồng.
Không hổ danh là ông vua của thế giới ngầm Lỗi
Trạch, chỉ riêng đám tiểu đệ dám liều dám giết người dưới trướng này, cũng đã đủ khiến cho người khác phải nể mặt.
Phàn Kiến Tu nói không sai, Từ Thanh chính là một con dao sắc bén, dùng tốt có thể tạo ra hiệu quả phi phàm, dùng không tốt thì có thể tự làm mình bị thương.
Muốn hoàn toàn thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nguoi-thua-ke-gia-toc-tai-phiet/3383937/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.