Nghe được lời của tôi, hai cô gái kia nhất thời sửng sốt, sau đó nhanh chóng phản ứng lại.
“Vi Vi! Vi Vi, xin lỗi, chúng tôi biết sai rồi, xin cô hãy nói Thiên thiếu gia tha cho chúng tôi đi!”
Cô gái trang điểm đậm và cô gái tóc tím bị cánh tượng gãy tay gãy chân vô cùng thê thảm kia làm cho sợ đến võ mật, cả người run rẩy kịch liệt, nỗi sợ hãi cực độ làm cho hai cô gái đó ngay cả lòng tự tôn của mình cũng vứt bỏ hoàn toàn, quỳ trên mặt đất vừa từ từ bò về phía Giản Âu Vi, vừa khóc rống lên.
"Chúng tôi đã không nên nói xấu cô, càng không nên nói cô là loại kỹ nữ bán nhan sắc để kiếm tiền. Xin lỗi Vi Vi, xin lỗi. Tôi thừa nhận, sở dĩ tôi làm như vậy là bởi vì ghen tị sự xinh đẹp của cô, ghen tị vì cô được nhiều nam sinh thích như vậy, hơn nữa còn ghen tị vì cô rõ ràng nghèo như vậy nhưng lại có thể ngẩng cao đầu mà sống, chúng tôi... chúng tôi thật sự biết sai rồi.'
"Xin lỗi Vi Vi, tôi... tôi cam đoan với cô, từ nay về sau sẽ không dám nói xấu cô nữa, không dám không nể trọng cô nữa, không dám hất nước bẩn lên người cô nữa. Vi Vi, van xin cô hãy tha thứ cho chúng tôi đi, van xin cô nói với Thiên thiếu gia một tiếng, bỏ qua cho chúng tôi lần này."
Hai cô gái vừa khóc lóc vừa cầu xin sự tha thứ, âm thanh vang vọng khắp bầu trời đêm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nguoi-thua-ke-gia-toc-tai-phiet/3383906/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.