Tôi nói với giọng điệu rất bình thản, nên làm cho hai người Lưu Đại Chí run rẩy toàn thân.
Thời khắc này, hai cha con bọn họ chỉ cảm thấy trái tim như đang chậm rãi rơi xuống vực sâu, sự lạnh lẽo xuyên thấu xương cốt mà lan ra toàn thân, ánh mắt lộ rõ sự tuyệt vọng.
Tự đâm ba nhát sau đó chạy ngay đến bệnh viện, có thể sống sót thì chuyện cũ bỏ qua. Nghe qua thì có vẻ vô cùng rộng lượng, đang cho người khác một cơ hội sống, nhưng trên thực tế trong mười người thì chỉ có một người là có thể chống đã đến được bệnh viện, cũng được xem là kỳ tích rồi.
Đây là thủ đoạn mà tên Lưu Đại Chí đã quen sử dụng để đối phó với người khác trong quá khứ.
Mà hắn ta sở dĩ làm như vậy, hoàn toàn là để thỏa mãn cái thú vui biến thái và ác độc của mình, hưởng thụ cảm giác nhìn đối thủ của mình chết từ từ trong đau khổ, cuối cùng lại hy vọng tan võ và lâm vào trạng thái tuyệt vọng.
Nhưng hắn không nghĩ tới, tình huống y chang này lại ập xuống đầu hắn ta, giống như những người đã bị hắn áp bức đến mức không thể không chết kia, lúc này đây hắn cũng không có chút cơ hội nào để cự tuyệt.
2. Taronga un ono...
Lưu Đại Chí cắn răng thật mạnh, ngẩng đầu nhìn về phía Vương Hồng Sơn, có vẻ như hắn đang hy vọng Vương lão gia sẽ niệm tình hắn đã từng làm việc cho Vương Gia mà nói giúp hắn vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nguoi-thua-ke-gia-toc-tai-phiet/3383880/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.