Một màn này phát sinh thật sự quá mức đột ngột, làm cho tất cả mọi người bối rối.
Vô luận là hơn một trăm tên tiểu đệ cầm khảm đao trong tay, hay là thôn dân ở xa xa vây xem, sau khi được báo cho biết chuyện xảy ra trong đám người, đều nhịn không được trừng to mắt, lộ ra vẻ kinh hãi, hiện trường vốn đang hò hét ầm ĩ nhất thời an tĩnh, lặng ngắt như tờ.
Bản thân Lưu Đại Chí tựa hồ cũng bị lần này đánh cho bối rối.
Tiếng vỗ tay thanh thủy tựa hồ còn quanh quẩn ở bên tai, hắn cảm thụ được trên gương mặt truyền đến đau đớn nóng rát, trong mắt lộ vẻ khiếp sợ không thể tưởng tượng nổi, bởi vì hắn thật không ngờ, lại có người dám động thủ với hắn.
Ở thôn Tiểu Lưu này, trước cửa nhà hắn, lại có người dám tát vào mặt hắn một bạt tai:
Hơn nữa còn là ở trước mặt nhiều thôn dân cùng tiểu đệ như vậy!
Loại cảm giác khuất nhục bị người vây xem chê cười này, quả thực so với giết hắn còn muốn làm hắn khó có thể tiếp nhận.
Mày muốn chết!
Lưu Đại Chí trong mắt lóe ra lửa giận điên cuồng, khuôn mặt dữ tợn, giơ tay lên một quyền liền muốn đập về phía lão đầu vừa lao tới.
Nhưng khi hắn thấy rõ tướng mạo đối phương, chỉ cảm thấy trong lòng máy động, cánh tay vừa mới giơ lên nhất thời liền cứng lại giữa không trung, trên mặt hiện lên một tia kinh hãi cùng hồ nghi.
Nguyên nhân không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nguoi-thua-ke-gia-toc-tai-phiet/3383878/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.