Tôi chậm rãi nhấm nuốt bữa sáng mỹ vị, nghiêng đầu nhìn Vương Hồng Sơn một cái.
Trên khuôn mặt đầy nếp nhăn của Vương Hồng Sơn, chất đầy nụ cười nịnh nọt nhiệt tình, nhưng không khó nhìn ra, sâu trong đáy mắt lại có một tia bối rối khó có thể che giấu.
Có thể hiểu được.
Vương gia từng bởi vì Vương Kim Minh đắc tội ta, bị Lôi Trạch tam đại gia tộc cùng Thanh Thạch thương hội liên thủ vây công, trong vòng hai ngày ngắn ngủi gặp phải đả kích mang tính hủy diệt, nhân viên hạch tâm đều bỏ tù, sản nghiệp gia tộc gần như phá sản.
Sau đó thật sự cùng đường, Vương Hồng Sơn sai người nâng Vương Kim Minh trọng thương tự mình đến trước mặt ta quỳ xuống cầu xin, dựa vào không biết xấu hổ cùng một cỗ ngoan kình đối với mình, đạt được ta thông cảm, lúc này mới khiến Vương gia chuyển nguy thành an.
Từ đó về sau thậm chí còn nhân họa đắc phúc, làm cho ngoại giới cho rằng Vương gia báo lên đùi ta, vì thế Vương gia ở trong khoảng thời gian ngắn nước lên thì thuyền lên, không chỉ có được người truy phủng tôn kính, sản nghiệp cùng sinh ý phát triển cũng thuận buồm xuôi gió.
Nhưng Vương Hồng Sơn hiểu, cảnh tượng phồn hoa như gấm này, tất cả đều đến từ tôi.
Nếu chọc tôi không vui, sự phồn hoa của nhà họ Vương lúc này sẽ tan biến trong nháy mắt, thậm chí sẽ lại gặp phải cục diện bi thảm phá sản vào tù.
Vương Hồng Sơn đối với việc này thấy rất rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nguoi-thua-ke-gia-toc-tai-phiet/3383873/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.