“Cha tôi…”
Tôi nhịn không được nhíu mày lại, bắt đầu cảm thấy đối phương có thể là một kẻ lừa đảo.
Bởi vì tôi là một đứa trẻ mồ côi, từ nhỏ đã sống trong viện mồ côi.
Tôi thậm chí còn không mường tượng được hình dáng cụ thể của ba mẹ ra sao, chỉ dừng lại ở bước xưng hô mà thôi.
Nhưng cô ấy lại nói tôi có một người cha có khả năng chuyển khoản cho tôi một trăm triệu?
Quả thực là một câu chuyện hoang tưởng mà.
Thấy tôi trầm mặc hồi lâu, đối phương dường như đoán được suy nghĩ của tôi.
Cô ấy nói:"Thật ngại quá, Thiên Vị thiếu gia, là tôi chưa nói rõ ràng. Đơn giản mà nói, thật ra ngài không phải cô nhi, mà do từ bé gặp phải bất hạnh phải ly tán với gia đình. Cha ruột của ngài, Trần Long Tượng tiên sinh, chưa từng từ bỏ việc tìm kiếm ngài, rốt cục trời cao không phụ lòng người, hai ngày trước đã nhận được tin tức của ngài, cũng đã xác nhận thân phận của ngài."
“Đợi đã.” Trong lòng tôi căng thẳng, nhịn không được mà cắt đứt lời cô ấy.
Thật sự là trong mấy câu ngắn ngủi, lượng tin tức quá lớn, khiến tôi có chút khó có thể chấp nhận.
Hơn nữa, cái tên Trần Long Tượng này…
Tôi cẩn thận hỏi: "Cô nói Trần Long Tượng… có phải đại gia nổi tiếng giàu nhất nước Trần Long Tượng không?"
“Đúng vậy, Thiên Vị thiếu gia.” Đối phương trả lời.
Thật vậy sao?
Trong lòng tôi lập tức như nổi lên những con sóng lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nguoi-thua-ke-gia-toc-tai-phiet/2524794/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.