Editor: Hiza
Wat**ad: @hizaday
______________
Lục Tư Tần không nghĩ đến cái thư này lại là viết cho hắn, lời nói vừa rồi của hắn hình như hơi quá đáng?
"Đội trưởng, sẽ không phải là nữ sinh vừa chạy ra khỏi đây chứ? Lớn lên thật xinh đẹp, nếu cậu không định đồng ý..."
"Đừng nói nhiều."
Lục Tư Tần nhanh chóng lau khô mồ hôi rồi thay một bộ đồ sạch sẽ, trong đầu thường xuyên xuất hiện bóng dáng của Nguyễn Tịch.
Thường ngày trong lớp học Nguyễn Tịch là một nữ sinh không được hắn để vào mắt, nếu không phải tiết thể dục mỗi tuần gặp cô vài lần thì hắn còn quên mất trong lớp có mặt người này. Hơn nữa nữ sinh này thường ngày bị mái tóc dày kia che mất một bên mặt, cũng không thể nhìn rõ ràng toàn bộ khuôn mặt của cô. Hôm nay cô trang điểm thành cái bộ dạng đó chẳng lẽ là vì hắn sao?
Lục Tư Tần càng nghĩ càng thấy bực bội, lại đổi về bộ đồ thể thao quay lại sân chơi bóng rổ.
__
Buổi tối, lớp liên hoan.
Phần lớn bạn học trong lớp quan hệ đều rất tốt ngồi tụ lại một chỗ, nhưng bên cạnh người của Lục Tư Tần vĩnh viễn không có người thứ hai bởi vì ngồi bên cạnh hắn có thể nhìn rõ ràng hơn vết sẹo trên mặt hắn, mà vết sẹo kia lại trông rất dọa người.
"Tôi mới không ngồi cạnh tên sửu bát quái kia đâu, tôi sợ đêm nay sẽ gặp ác mộng."
Một nữ sinh nhỏ giọng nói, tiếng tuy nhỏ nhưng phần lớn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ngu-voi-em-trai-cua-nam-than/2530294/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.