Editor: Hiza
Wat**ad: @hizaday
___________
"Lục Tư Tần, hắn nói hươu nói vượn thôi, cậu đừng nóng giận."
Vẻ mặt Nguyễn Tịch mê luyến nhìn Lục Tư Tần: "Ở trong mắt tôi, cậu là đẹp nhất."
Vì khuôn mặt hắn lớn lên giống Lục Tư Nam như đúc, dù cho nửa khuôn mặt có sẹo vẫn không thể che giấu được vẻ đẹp trai của hắn.
"Việc của lão tử, cậu đừng có quản."
Lục Tư Tần nói xong liền xách áo khoác đi vào phòng học.
Nguyễn Tịch thấy Lục Tư Tần không để ý đến cô vẫn không nhụt chí, ít nhất cô dám khẳng định, cô là nữ sinh duy nhất toàn khối có trong kí ức của hắn.
"Lâm Hướng, việc vừa nói cậu không đồng ý? Tôi thật sự rất muốn đổi chỗ với cậu!"
Nguyễn Tịch xoay đầu, trên mặt vẫn giữ nét vui vẻ như cũ mà nhìn Lâm Hướng.
"Cậu không nghe thấy hắn ta nói cậu đừng lo chuyện bao đồng sao?"
Lâm Hướng giống như ăn một vạn viên kẹo chanh, sao trước kia lại không phát hiện ra việc Nguyễn Tịch là một đại mĩ nhân chứ, sau khi vén tóc mái ra cả người đều sáng lấp lánh.
"Cậu ấy không thích tôi là chuyện của cậu ấy, tôi thích cậu ấy là được."
Tiếng Nguyễn Tịch kiên định: "Lâm Hướng, phải làm gì cậu mới đồng ý đổi chỗ với tôi?"
"Không phải cậu muốn đổi chỗ với tôi sao? Như vậy cũng được, tiết thể dục chiều nay nam sinh muốn chạy 3000m, nếu cậu giúp tôi chạy tôi liền đổi chỗ với cậu."
Lâm Hướng tính toán sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ngu-voi-em-trai-cua-nam-than/2530281/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.