【 Giang Tu Minh:??? 】
【 Giang Từ Vô: Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. 】
【 Giang Tu Minh:......】
【 Giang Tu Minh: Tao muốn rút lại lời nói vừa rồi, mày căn bản không kế thừa gen tốt đẹp nào của tao cả! 】
【 Giang Tu Minh: Những lời vừa rồi ông nói tôi đã chụp màn hình rồi, tôi chia sẻ cho nhóm các bác biết, cho bọn họ biết ông là loại đức hạnh gì! 】
【 Giang Từ Vô: Học sinh tiểu học cũng không mách lẻo bằng mày. 】
【 Giang Từ Vô: Lão Giang, ông càng sống càng thụt lùi mà. 】
【 Giang Tu Minh: Ha hả. 】
Giang Từ Vô còn định gõ chữ, Giang Tu Minh đột nhiên gọi video tới.
Cậu dừng chân, tiếp điện thoại, trên màn hình xuất hiện Giang Tu Minh đang tức muốn hộc máu.
Trước khi Giang Tu Minh mắng, Giang Từ Vô đã cướp lời: "Lão Giang, ông đã chọc tới người nào rồi hả?"
Giang Tu Minh: "???"
Giang Từ Vô nhìn bóng dáng đĩnh đạc của Yến Triều Nhất đang đi phía trước, chờ khi khoảng cách của hai người cách xa nhau một đoạn, mang tai nghe lên, chậm rì mở miệng bổ sung nửa câu sau: "Cho nên kẻ thù chuẩn bị ra tay với ông?"
Biểu tình nổi giận đùng đùng của Giang Tu Minh biến mất, đánh giá trên dưới cậu, vui sướng khi người gặp họa hỏi: "Mày bị người ta quấy rối?"
Giang Từ Vô: "......"
"Không có."
Tiếng cười Giang Tu Minh dừng lại.
Giang Từ Vô xốc mí mắt, chậm rãi nói: "Anh ta muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ngu-hanh-thieu-dao-duc/2607150/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.