Yến Triều Nhất trầm mặc một lát, chết lặng mà nhìn Giang Từ Vô: "Đây là phòng ở của cậu."
Giang Từ Vô chớp mắt, bình tĩnh lắc đầu: "Không, hiện tại là phòng anh."
Hầu hết các tình huống, cho thuê phòng làm chết người, thì chủ nhà không cần chịu trách nhiệm pháp luật.
Yến Triều Nhất: "......"
"Là người mà cậu gọi tới."
Giang Từ Vô dừng một chút, ngẫm lại cũng đúng, tuy rằng phòng ở không liên quan tới cậu, nhưng Lư Khoa là do cậu gọi đến quét tước vệ sinh, có liên hệ với cậu.
Vẫn nên quản một chút.
"Lão Vương, gọi 120."
"Ok," Vương Bàng Bàng lập tức gọi 120, vừa cúp điện thoại liền tò mò hỏi, "Tên nhóc này có chuyện gì nữa vậy? Vừa rồi là cậu ta la à?"
Giang Từ Vô xốc mí mắt, nhìn âm khí đang dần tiêu tán trong phòng: "Hẳn là thấy Tiểu Dạ."
Vương Bàng Bàng bừng tỉnh đại ngộ.
Yến Triều Nhất nghiêng đầu, nhìn về phía Giang Từ Vô.
Cảm nhận được ánh mắt của hắn, Giang Từ Vô cũng nghiêng đầu nhìn lại hắn, dù gì cũng ở cùng nhau, về sau cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, không lừa được việc của Tiểu Dạ.
Cậu dứt khoát thô bạo mà giải thích: "Tiểu Dạ là quỷ."
Vương Bàng Bàng gật đầu, bổ sung nói: "Đúng vậy, là anh trai ủy quỷ."
Yến Triều Nhất: "???"
Anh trai ủy quỷ là cái quỷ gì?
Hắn ngây người ở Minh giới nhiều năm như vậy, chưa từng nghe qua loại quỷ này tồn tại.
Giang Từ Vô đứng bên cạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ngu-hanh-thieu-dao-duc/2607137/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.