Hàn Trang hốt hoảng ngồi xuống, sau một lúc lâu, cũng chưa nói ra thành lời.
Qua một hồi lâu, hắn mới coi như bình tĩnh lại, lắp bắp nói lời cảm tạ với Giang Từ Vô: "Ông chủ Giang, đều nhờ cả vào cậu."
Giang Từ Vô thản nhiên tiếp thu khích lệ: "Đương nhiên rồi, vì nhân dân phục vụ."
"WeChat hay Alipay?"
Yến Triều Nhất: "......"
"Alipay đi, tôi quét cho cậu." Hàn Trang lấy điện thoại, quét mã trả tiền.
Trả tiền xong, hắn buông di động, thấy trên bàn ngay cả ly nước lọc cũng không có, vội vàng rót nước cho Giang Từ Vô và Yến Triều Nhất: "Ngượng ngùng, bởi vì chuyện ban nãy, cũng chưa mời nước hai người."
Vừa rồi tuy Giang Từ Vô không quá chủ động đối phó quỷ, nhưng nói cũng không ít, quả thật có chút khát.
Hàn Trang nhìn cậu, mở miệng hỏi: "Ông chủ Giang, tôi muốn hỏi chuyện âm khí trong phòng chút."
"Trong phòng có âm khí có phải không tốt cho thân thể không? Tốt nhất là cần bao lâu mới có thể vào ở?"
Giang Từ Vô nâng mí mắt, nhìn quét một vòng phòng khách, âm khí bám vào tường đã tiêu tán gần hết, ảnh hướng tới con người không nhiều.
Cậu nói với Hàn Trang: "Bản thể lệ quỷ đã hồn phi phách tán, âm khí sẽ không còn nữa, nếu anh cảm thấy không thoải mái, mở cửa sổ thông gió, phơi nắng nhiều chút là được."
"Tốt quá." Hàn Trang nhẹ nhàng thở ra, nhìn quanh căn phòng, phát hiện phòng khách đã biến hóa không ít.
Phòng khách vốn tối tăm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ngu-hanh-thieu-dao-duc/2607115/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.