"Nhổ cỏ tận gốc," nữ quỷ tóc dài nghe được bốn chữ này rõ ràng rành mạch, cô ta sợ tới mức sắc mặc vốn xám trắng lại càng trong suốt.
Hơi thở bạc nhược của Giang Từ Vô thổi qua đỉnh đầu cô ta so với âm phong còn khủng bố hơn. Nhớ năm đó, cô ta bị âm sai bắt đi cũng có cảm giác sợ như thế này.
Nữ quỷ tóc dài cẩn thận xoay chuyển tròng mắt, nhìn về phía Giang Từ Vô.
Làn da cậu trắng đến không có huyết sắc, mặt mày lại lạnh lẽo như tượng đúc khiến cho cậu trông phá lệ yếu ớt. Thế nhưng ông thần này lại mạnh đến quỷ dị. Bề ngoài và thực lực không khớp nhau.
Cô ta chưa từng nghe tới người nào sử dụng người giấy làm pháp khí lại còn có phương thức đuổi quỷ không có đạo đức như thế....
Nữ quỷ tóc dài hiểu được cái tên ma ốm này chắc là không phải đạo sĩ gì đứng đắn. Chắc là đi đường ngang ngõ tắt?
Cô ta nghĩ nghĩ, thay đổi phương thức mà xin tha với ông chủ Vương và Giang Từ Vô: "Đại, đại sư, hai người buông tha cho tôi, bắt tôi làm gì cũng được! Tôi sống hơn 300 năm, đã làm vô số chuyện xấu. Cái gì mà Ngũ quỷ nâng quan, mưu tài hại mệnh, hãm hại lừa gạt,.... Ngài dám nghĩ thì tôi đều dám làm!"
Ông chủ Vương: "....." Tia thương hại từ tận đáy lòng hắn biến mất sạch sẽ. Hắn đúng là ngu ngốc mới có thể đồng tình thương xót lệ quỷ.
Ông chủ Vương quay đầu nhìn Giang Từ Vô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ngu-hanh-thieu-dao-duc/2607058/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.