Tôi không biết trả lời như nào, cũng không biết sao Gia Huy lại nói thế, chẳng lẽ nó có ý gì với tôi?
Chắc không đâu, overthinking quá rồi.
P/s: Overthinking hiểu đơn giản là suy nghĩ quá nhiều.
Sau một lúc lâu cứ nhìn chằm chằm điện thoại, viết rồi lại xoá, xoá xong lại viết cuối cùng tôi chỉ gửi đi đúng một câu "cảm ơn" đầy nhạt nhẽo.
"Xoài, mày soạn tin nhắn gần 15 phút mà cuối cùng chỉ có hai chữ cảm ơn này thôi à?"
Nó còn ngồi canh thời gian tôi trả lời nữa hả trời?
- Phạm Quỳnh Anh: Ừa tao vậy đấy, mà mày rảnh lắm hả? Không làm bài à?
"Có làm nhưng làm xong rồi."
Tôi để ý thấy Gia Huy từ nãy toàn gửi tin nhắn thoại, rất ít khi soạn tin nhắn, hay đây là một trong những thói quen khi trò chuyện trên mạng của nó?
- Phạm Quỳnh Anh: Làm xong hết luôn rồi á? Nhanh thế!"
- Nguyễn Trần Gia Huy: Mấy bài cơ bản thôi, 30 phút là xong.
- Phạm Quỳnh Anh: Dữ vậy sao? Thôi ngồi chơi một mình đi tao còn chưa làm xong bài tập đây.
Tôi nói câu này không phải có ý muốn đi làm bài tập thật mà là vì để né thính của thằng khứa này, nó mà mở mồm ra nói gì nữa chắc tôi xụi mất.
Tin nhắn thoại: "Ừm, làm bài đi rồi ngủ sớm nhé, ngủ ngon"
- Phạm Quỳnh Anh: Ngủ ngon.
Đúng là tôi ngủ ngon thật, ngủ một mạch tới gần 7 giờ sáng mới tỉnh vì hôm nay bố mẹ tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ngoi-cung-ban-voi-crush-cu/3577571/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.