Tôi nhìn xung quanh thấy có nhiều người đang nhìn mình quá nên ngại, đành cúi đầu cười gượng một cái.
Liếc mắt nhìn Gia Huy, nó vẫn thảnh thơi ngồi yên một chỗ, miệng không ngừng nhếch cao như đang cười đểu tôi, dù đang cáu thằng này lắm nhưng vẫn không thể làm gì được. Chỉ có nhịn, nhịn, và nhịn thôi!
Bỗng nó nói: "Không tính trả ơn tao à?"
À, tý nữa thì tôi cũng quên, mà thằng này cũng nhớ dai gớm.
Tôi quay người lại để lấy cái bánh trong cặp rồi ra đưa cho nó: "Không quên đâu, này."
Huy đưa mắt nhìn xuống cái bánh mì trên tay tôi, nó nhíu mày nhưng vẫn cười, làm người ta không hiểu là có thích hay không. Nếu giờ nó nói "không thích" một cái là cái bánh này vô bụng tôi liền.
Mãi một lúc sau nó mới hỏi: "Có dưa chuột không?"
Tôi lập tức khẳng định: "Full topping!"
Trái lại với sự nhiệt tình của tôi, Huy đã nói một câu như đang vả ngay vào mặt tôi: "Tao không ăn bánh mì có dưa."
Tôi cầm cái bánh mì khua khua trước mặt nó rồi giảng giải cho nó biết tầm quan trọng của dưa chuột trong bánh mì kẹp là như thế nào, nhưng chốt hạ vẫn là câu "TAO KHÔNG ĂN."
Cỡ mày thì nên ăn năn đi, ăn bánh mì cái gì chứ!?
Tôi vừa thất vọng, vừa khó chịu thu bánh mì lại, tự mở túi bóng, rồi tự ăn luôn.
Không ăn thì thôi, đồ khó tính!
Nói thì nói thế nhưng hôm sau tôi vẫn mua một cái bánh mì nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ngoi-cung-ban-voi-crush-cu/3577568/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.