Về chuyện điểm tâm ngọt, Lục Bách Sâm mang thái độ rất cứng rắn.
Mặc cho Vu Chi chơi xấu hay làm nũng như thế nào cũng không tác động được anh.
Cuối cùng Vu Chi vẫn phải thoả hiệp, cô ném cho anh một cái xem thường rồi thở phì phò trở về phòng, khoá trái cửa lại.
Lục Bách Sâm nhìn cánh cửa đóng chặt, dở khóc dở cười.
Ngày tiếp theo, Vu Chi cầm bản sơ lược lý lịch của mình đi đến tập đoàn Thụy Hoa.
Cô vì mấy món điểm tâm mà giận dỗi chiến tranh lạnh với Lục Bách Sâm, nên cô cũng không nói chuyện cô tới công ty phỏng vấn cho anh.
Huống chi cô còn muốn thử sức bằng chính thực lực của mình.
Dù sao thì cô cũng tốt nghiệp từ một trường đại học danh giá, nếu không phải vì kết hôn với Lục Bách Sâm thì có khi cô đã trở thành một nữ cường nhân rồi ấy chứ.
Tập đoàn Thụy Hoa đi lên từ ngành trang sức đá quý, trong đó có mấy thương hiệu vô cùng nổi tiếng trên thế giới.
Bộ phận Marketing đang cần tuyển thêm nhân viên đi khai thác thị trường hoặc quản lý cửa hàng, trong đó yêu cầu tất yếu nhất chính là có ngôn ngữ.
Lúc đầu, Vu Chi còn cảm thấy mình có ưu thế là tiếng Đức, lại thêm tiếng Pháp điêu luyện, bản thân cô cũng có chút hiểu biết về nước Pháp.
Nhưng khi tới chỗ phỏng vấn, nói chuyện với nhiều người cùng phỏng vấn rồi, cô mới biết, mấy ưu thế này của mình căn bản không đáng nhắc tới.
Vu Chi đứng giữa đám người, không phải người kém cỏi nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nghi-ngo-ong-xa-ngoai-tinh/660498/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.