“Thiên Duy, sau chuyến du lịch này em sẽ về nước.”
“Em về nước ăn tết lớn hả, vậy bao giờ em quay lại?”
“Sẽ không bao giờ quay lại nữa.”
Thiên Duy nhìn Quý Hân ủ rũ vẫn nép vào góc phòng sau tấm rèm, nhưng lúc này không phải trốn người bên ngoài mà dường như là trốn ánh mắt của anh. Giọng Thiên Duy vẫn như bình thường không có chút kinh ngạc, đáp:
“Vậy anh sẽ theo em sang Việt Nam sinh sống.”
Quý Hân sửng sốt nhìn ánh mắt kiên định của Thiên Duy.
Chỉ đơn giản vậy thôi sao… “anh sẽ theo em"
Không hỏi cô tại sao không quay lại.
Không thuyết phục cô quay lại.
“Tại sao thế ạ?” nét mặt cô vừa vui vừa buồn, hỏi: “Tại sao lại quyết định theo em một cách đơn giản như vậy? Ở đất nước này anh có nhà cửa, có công việc, có các quan hệ tốt, việc gì phải đi theo một đứa em gái không cùng huyết thống chứ. Anh kiếm ai thay thế em chẳng được, là anh thì ai cũng thích thôi.”
“Không, không, không, anh không thích ai khác ngoài em.” Quý Hân chưa nói hết Thiên Duy đã cật lực lắc đầu phản đối, đôi đồng tử nâu đen hoảng sợ, vội ôm chặt lấy cô như đứa trẻ bị bỏ rơi cố níu giữ chút tình cảm cuối cùng của đối phương: “Em là đang muốn đuổi anh sao?”
Quý Hân cũng không né tránh cái ôm mãnh liệt này, thậm chí còn vòng tay qua ôm anh, vỗ về an ủi:
“Em không có ý đó. Em không quay lại nữa vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nghi-duong-o-nha-ten-bat-coc/3034358/chuong-21.html