Thông qua cái ôm trần trụi da chạm da, cơ thể Thiên Duy dần dần trở nên nóng rực, tim hắn đập nhanh như thế nào Quý Hân đều cảm nhận được. Tay hắn rời eo cô chống xuống giường định ngóc dậy - "Đừng"- thì bị Quý Hân dúi đầu xuống.
"Đừng nhìn em lúc này, em xấu hổ sẽ không biết nói gì nữa đâu. Nghe em nói nốt."
"Em thích được nhìn nụ cười của anh. Hồi còn tưởng anh là trẻ mồ côi, mỗi khi anh hỏi về quá khứ, em đã bịa ra những câu chuyện tuổi thơ hạnh phúc của bản thân để anh cảm nhận được chút tình thương gia đình. Em đã âm thầm ngắm anh thật lâu, cố gắng dùng hết khiếu hài hước để chọc anh cười. Em còn thích được nắm tay anh. Em thích được vuốt ve khuôn mặt anh. Em thích được hôn lên trán anh... Anh biết không... em thực sự rất yêu anh?"
Quý Hân nói một tràng liền dừng lại, Thiên Duy cũng trầm lặng không trả lời. Lúc này tim hắn dường như không ổn lắm, trí óc càng không ổn vui sướng đến độ quên luôn cách hít thở bình thường.
Rốt cuộc đây là ảo giác hay thực tại? Là Quý Hân do hắn tưởng tượng hay Quý Hân đời thực? Hơi ấm này, mùi hương này, cách nói chuyện dịu dàng này chân thật đến mức khiến hắn mê đắm, sắp không xong rồi. Hắn thực sự hạnh phúc sắp thăng thiên luôn rồi.
"Hình như anh không biết gì?" Quý Hân vuốt ve mái tóc của Thiên Duy, hỏi:
"Thiên Duy à!"
"Là anh không biết em yêu anh hay do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nghi-duong-o-nha-ten-bat-coc/3034297/chuong-48.html