8.
Sáng sớm thức dậy, đầu đau âm ỉ từng cơn.
Những mảnh ký ức vụn vặt hình như chợt lóe lên giáng một gậy vào đầu tôi.
Lần này toang rồi, làm tài xế cho sếp nhưng cuối cùng mình lại uống say.
Còn nói xằng nói bậy muốn lấy 7500 tệ bao nuôi sếp, muốn ngủ với anh ấy.
Cũng không biết tình hình này bị đuổi việc thì có được bồi thường không.
Tôi thấp thỏm quẹt thẻ đi làm, vừa vào phòng làm việc đã thấy dấu răng rõ ràng trên sống mũi thẳng tắp của Tạ Dữ.
Uống rượu hại người, tối hôm qua tôi dũng mãnh thật đấy.
“Tạ tổng, tối qua em…”
“7500 bao nuôi tôi?” Tạ Dữ nhướng mày.
“Em có thể cho anh 8000.” Nói xong tôi bèn hối hận.
Cứu mạng, tôi cũng có gan nói câu muốn bao nuôi Tạ Dữ, trong lòng Tạ Dữ đang mắ.ng tôi là con quỷ nhỏ háo sắc. Lần này dù có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.
May thay lúc này trưởng phòng hành chính đi tới.
Tôi vừa đinh bỏ chạy, bị Tạ Dữ gọi lại: “Vừa hay, Lâm An An đi thông báo một tiếng, lát nữa sẽ mở một cuộc họp đơn giản.”
Đồ chó, rõ ràng trong lòng nói: ‘Còn muốn chạy, có tâm gian nhưng không có gan làm.”
Thông báo còn chưa gửi đi, trong nhóm đã rầm rộ chuyện bát quái.
Trương Nguyên gửi cho tôi mười mấy tin nhắn hỏi tôi có biết dấu răng trên mặt sếp là do mèo hoang nào cắn không.
Mèo hoang nhỏ…
Tôi kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nghe-thay-tieng-long-cua-sep/2953889/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.