Ngày 22 tháng 9 năm 2022
Tôi là Chu Kỳ An, bố tôi là hiệu trưởng của Trường trung học số 13, bởi vì từ nhỏ các thầy cô đã gửi cho bố rất nhiều tài liệu giảng dạy để xét duyệt, mưa dầm thấm đất, các kiến thức trung học này tôi đã học xong từ rất lâu.
Đối mặt với đống tri thức buồn tẻ thật là vô nghĩa, nếu không, làm trùm trường vậy?
Vì thế, tôi có một đống đàn em theo sau.
Ngày hôm đó tôi vừa đánh xong một trận game từ tiệm Internet đi ra, liền thấy một cô gái một tay cầm túi plastic, tay kia cầm chiếc kẹp nhặt từng bình nước khoáng dưới đất.
Hơn nữa trên người vẫn đang mặc đồng phục học sinh lớp 12 của trường trung học bên cạnh.
Học sinh trung học?
Nhìn qua, cô nàng đại khái còn chưa cao đến ngực tôi.
Cô nhóc này, lùn quá.
Chuyển tầm mắt đi, tôi vặn nắp chai, uống nốt phần còn lại của chai nước ngọt, nhắm cái thùng rác gần nhất, dùng sức, ném.
“Loảng xoảng”, cái chai rơi trên mặt đất.
Mấy đàn em phía sau cười trộm.
Chết*, không nhắm chuẩn.
** gốc 淦: một từ ngữ dùng để biểu đạt cảm xúc mãnh liệt của bản thân
Tôi quăng một ánh mắt sắc như dao về phía sau, cả dám cũng không dám cười nữa.
Tôi bực bội vò vò tóc chuẩn bị về nhà, ai ngờ lại bị một người túm lấy góc áo.
Chính là cô bé lúc nãy.
Cơn gió mùa hè nhè nhẹ phả vào mặt, làm vén nhẹ tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nghe-duoc-tieng-long-cua-ban-cung-ban/2894593/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.