“Hắt xì!” Trong gió lạnh, Giản Hoa đứng xoa mũi, kéo áo khoác bọc kín người. Biên tập: Di
Vừa nãy trong phòng khám cực kỳ hỗn loạn. Ai cũng không biết sao ngăn tủ tự dưng lại chạy đến trước cửa sổ. Khi thấy ông Trình đang chui dưới gầm bàn, hộ sĩ cũng nhanh chân chạy vào giúp đỡ. Biên tập: Di
Vẻ mặt ông Trình vẫn mờ mịt, như chưa lấy lại tinh thần từ trong tai nạn. Biên tập: Di
Giản Hoa cầm lấy thuốc của mình, cực kỳ không nghĩa khí mà thừa dịp rối loạn chuồn đi. Cậu không phải không muốn nói thay ông Trình, cơ mà một lời nói dối lại sinh ra hàng loạt lời nói dối khác. Việc này vẫn để ông Trình tự mình xử lý đi. Biên tập: Di
Xa xa có tiếng còi xe cứu thương và xe cảnh sát. Biên tập: Di
Giản Hoa chần chờ vài giây rồi lại nhấc chân đi tới chỗ kia. Biên tập: Di
Nơi xảy ra sự việc đã bị vài vòng người bao vây. Ông chủ cửa hàng linh kiện ở bên đường, đang dùng phương ngữ Hoài thành lớn tiếng nói: “Cái gì cũng không thấy, tự nhiên lại có người nằm ở đây, chết.” Biên tập: Di
Xe đạp leo núi dính máu nằm bên cạnh, vì bị người liên tục dẫm đạp mà cong vẹo, còn đè một ba lô đồ ăn rất nặng ở dưới. Biên tập: Di
Người chết còn rất trẻ, trông như sinh viên. Biên tập: Di
Mới đó cậu ta còn nói chuyện với Giản Hoa, nếu không bị Lục Triệu đánh ngất. Ít ra lúc thấy đám côn đồ đeo mặt nạ, người trẻ tuổi còn có cơ hội chạy trốn. Biên tập: Di
“Mùi gì vậy, mọi người ngửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nay-toi-khong-nhan/36899/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.