Khi nghe được tin Lục Triệu chết, vẻ mặt Giản Hoa cũng không thay đổi.
Mãi đến khi Lý Phỉ nói nguyên nhân Lục Triệu chết và tên kẻ tình nghi, Giản Hoa mới nhíu mày.
“Lục Triệu có giá trị gì, Hoắc Vi giết anh ta làm gì?”
“…Cậu ta muốn loại bỏ người gần gũi bên cạnh em.” Lý Phỉ vốn không muốn nói ra, thế nhưng lúc nói đến, lại không nhịn được. Thực ra, ánh mắt Hoắc Vi mỗi lần nhìn Giản Hoa đều không ổn, vẻ mặt có thể gạt người, ngôn ngữ có thể ngụy trang, nhưng ánh mắt khó mà che giấu như thiên y vô phùng*.
*Không có sai sót, lỗ hổng.
Trên mặt kỹ thuật diễn xuất có thể nói trình độ Hoắc Vi rất cao.
– Nhưng mà rất vội vàng
Nghiêm khắc mà nói, chuyện này không thể trách Hoắc Vi. Ai mà biết sau khi tình tiết nguyên tác bắt đầu, tiến trình ở Thế giới Bị Từ Bỏ lại giống như bị ấn nút tua nhanh, một lúc mà đến nhiều như vậy? Vốn có thể đi vào Hắc Uyên từ từ “thăng chức”, thu hoạch lòng tin làm đến cấp cao. Chẳng sợ Giản Hoa không lộ mặt, vì dù sao Lý Phỉ sớm hay muộn cũng chết, Hắc Uyên sẽ rất thiếu người, còn sợ không được ra mặt sao?
Trình tự bị quấy rối, muốn thích nghi cũng không được. Tùy cơ ứng biến, lại không theo kịp biến cố bất ngờ. Tình tiết đã cong một trăm tám mươi độ, phi như điên về hướng không biết tên rồi.
Kẻ xuyên sách đều chiết kích trầm sa*, cả bọt nước cũng không thể thổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nay-toi-khong-nhan/2695101/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.